Lý Thâm cũng mặc kệ Giang Ái Linh nói cái gì, ánh mắt của anh lành lạnh nhìn chằm chằm Thiết Trụ, "Thiết Trụ, cha cháu không dạy cháu bắt nạt em trai là phải bị đánh sao?"‘Sự tích quang vinh’ của Lý Thâm ở trong thôn cũng không phải là bí mật, mặc dù ở trong mắt người lớn đó cũng không phải chuyện tốt.
Nhưng ở trong mắt đứa nhỏ lại không biết có bao nhiêu uy phong.
Lý Thiết Trụ hiện tại không đi làm cũng không đi học, mỗi ngày mang theo một đám "Anh em" trong thôn lăn lộn, chính là học theo Lý Thâm.
Đến mức luôn bị người ta nói là "Người nối nghiệp" của Lý Thâm.
Lý Thiết Trụ không những không thấy hổ thẹn, ngược lại cho là vinh quang, cảm thấy rất uy phong, cho nên luôn coi Lý Thâm là thần tượng mà sùng bái.
Đương nhiên, sùng bái thì sùng bái chứ nó cũng vô cùng sợ Lý Thâm.
Vừa nhìn thấy ánh mắt này của Lý Thâm, không để ý tới ăn thịt, sợ đến muốn bỏ chạy.
Lý Thâm muốn bắt một đứa bé làm sao lại để nó chạy ra khỏi Ngũ Chỉ sơn của mình?Ba bước làm hai bước lên, trực tiếp chộp lấy Lý Thiết Trụ, "Ba ba ba" đánh vào mông của nó.
Lý Thiết Trụ bị đánh kêu oai oái, trực tiếp khóc lên.
"Đừng đánh nữa, bác hai tụi nhỏ, đừng đánh nữa.
" Giang Ái Linh đau lòng hô to, nhưng cô ta cũng sợ Lý Thâm, không dám trực tiếp tiến lên, chỉ có thể nhờ mẹ Lý ở bên cạnh giúp đỡ, "Mẹ, mẹ mau khuyên anh hai để anh ấy đừng đánh nữa, Thiết Trụ là trưởng tôn tử của mẹ đó.
"Trưởng tôn bị đánh, mẹ Lý cũng đau lòng, nhưng mà thật sự là bà cũng sợ đứa con trai thứ hai này của mình.
Mặt khác, mặc dù bà thương đứa cháu trưởng tôn Lý Thiết Trụ này nhưng tam bảo cũng là cháu của bà, tam bảo đã đủ đáng thương, Thiết Trụ còn bắt nạt bọn họ, đúng là quá đáng.
Mẹ Lý nén giận, quay sang Giang Ái Linh cả giận nói: "Hét cái gì mà hét? Thiết Trụ vì sao lại bị đánh? Còn không phải chị làm mẹ không dạy nó tốt hay sao? Tôi thấy người nên bị đánh chính là chị!"Tại sao lại là lỗi của cô ta hả?Giang Ái Linh rất ủy khuất, nhìn về phía chị dâu cả Lý, "Chị dâu cả, chị giúp em khuyên nhủ anh hai một chút đi.
"Giang Ái Linh này ỷ vào mình sinh được con trai, luôn bắt nạt chị dâu cả Lý, người không có con trai.
Chị dâu cả Lý làm sao lại giúp cô ta cầu tình? Cô ấy ước gì nhìn thấy dáng vẻ nóng nảy của cô ta còn không được.
"Ái Linh, chị cũng không khuyên nổi chú hai đâu.
"Giang Ái Linh giận dữ, trừng mắt nhìn chị dâu cả Lý, ánh mắt nhìn về phía Thẩm Y Y, Thẩm Y Y cùng với ánh mắt cô ta chạm vào nhau một giây trong không khí, cô nói với Lý Thâm, "Anh Thâm, đánh, tiếp tục đánh, mắt Tiểu Bảo hiện tại còn sưng đó.
"Lý Thâm vốn đã buông Lý Thiết Trụ ra, một lần nữa kéo Lý Thiết Trụ lại, tiếp tục chào hỏi mông nó.
Giang Ái Linh tức tới khóc.
Thẩm Y Y lạnh lùng nhìn, với những chuyện mà Giang Ái Linh đã làm, cô không trực tiếp chào hỏi trên người Giang Ái Linh là do hiện tại cô không có bằng chứng, nhưng bảo cô tuỳ tiện buông tha cho Giang Ái Linh.
Đó là không có khả năng.
Lý Thâm đánh Lý Thiết Trụ mấy cái nữa mới buông tay, Giang Ái Linh sợ Lý Thâm tiếp tục, vội vàng ôm Lý Thiết Trụ khóc nước mũi nước mắt chảy ròng ròng bỏ chạy.
"Chuyện này là sao, nghiệp chướng mà.
" Mẹ Lý nhìn bóng dáng Giang Ái Linh rời đi, tức giận nói.
Lại nhìn về phía ba bảo nắm lấy mẹ bọn chúng, bà bảo bọn chúng đi qua, sờ lên đầu của bọn chúng, "Về sau nếu như anh Thiết Trụ lại bắt nạt các con, các con cứ nói cho nội, nội sẽ dạy dỗ anh ấy.
""Vâng ~" Ba bảo ngoan ngoãn nói.
Thẩm Y Y ở bên cạnh nhìn xem, với tư cách là người đã đọc qua quyển sách này, đồng thời trải qua cả đời mà nói, mẹ Lý mặc dù có chút cưng chiều Lý Thiết Trụ, nhưng chưa từng bạc đãi ba bảo.
Đối xử với cô là mang áy náy trong lòng, dù cho cô mặc kệ Lý Thâm và con nhỏ nhưng cũng chưa từng nói cô cái gì, mà yên lặng giúp cô chăm con.
Đương nhiên, cô biết đây cũng là bởi vì Lý Thâm, mặc dù cha Lý mẹ Lý ngoài mặt sợ đứa con trai Lý Thâm này, thực tế quan tâm, giúp đỡ nhiều nhất cũng là Lý Thâm.
.