Thập Niên 70 Tay Cầm Hạt Dưa Xem Kịch Ở Tứ Hợp Viện


Đứng đối diện bọn họ là Hạ Thải Vân đang chán nản.

Sau khi Triệu Đại Hắc và Triệu Tĩnh Hương bước vào cửa thì nhìn thấy thương tích của Triệu Vân Vân.

Hôm qua, lúc Triệu Vân Vân quét dọn lau chùi xong chiến trường ở Cung Tiêu Xã, cô ta đợi ở bên ngoài hồi lâu rồi chờ đến chạng vạng mới xoã tóc cúi đầu quay về đại viện.

Khi cô ta trở về thì Triệu Đại Hắc và Triệu Tĩnh Hương vẫn chưa tan làm, cô ta đầu bù tóc rối đi vào trong sân lấy nước về nhà đun rồi tắm rửa.

Chờ đến khi cả hai về nhà thì Triệu Vân Vân đã trùm chăn kín đầu ngủ thiếp đi.

Triệu Đại Hắc nhìn thấy một cái chén đã ăn trên kệ bếp trong phòng bếp, hai cha con làm việc mệt mỏi cả ngày ăn cơm xong cũng tắt đèn đi ngủ.

"Mặt của em! "Triệu Tĩnh Hương không dám tin mà nhìn Triệu Vân Vân, trong lòng cũng cảm thấy sợ hãi.


Nếu như bản thân không từ hôn thì có lẽ người bị đánh sẽ là mình.

"Chủ tịch Nhậm, nhà thông gia, chúng tôi vô cùng xin lỗi.

Hôm nay Thải Vân vốn dĩ phải đến nhà họ Triệu để xin lỗi con bé Vân Vân, tính cách của bà ấy hơi nôn nóng.

Đã nôn nóng thì rất dễ tức giận, vì vậy không khỏi nói không lựa lời.

Bà ấy là kiểu người miệng lưỡi như đao nhưng lòng mềm như đậu hũ.

"Phó Văn Lỗi nặn ra vẻ mặt tươi cười xin lỗi nhà họ Triệu, ngoài miệng thì thay Hạ Thải Vân bào chữa song trong lòng lại phun máu chó vào mặt Hạ Thải Vân.


"Chủ tịch Phó, ông cũng là cán bộ nhà nước, bà Hạ Thải Vân với tư cách là người nhà cán bộ lại cầm đầu đánh đập phụ nữ, thôi được rồi, hai nhà các người ở đây bàn bạc cho kỹ đi, tôi còn có việc nên xin phép đi trước.

"Nhậm Hồng Anh thấy kể từ khi đến Hội liên hiệp phụ nữ thì Triệu Vân Vân vẫn giữ im lặng, biết rõ chuyện này bọn họ vẫn muốn giải quyết riêng.

Chờ Nhậm Hồng Anh đi rồi, cả văn phòng chỉ còn lại duy nhất hai nhà, mọi người cũng im lặng.

Phó Chính Cương nhìn thoáng qua khuôn mặt sưng húp của Triệu Vân Vân rồi dời tầm mắt, trái lại anh ta chú ý đến Triệu Tĩnh Hương vẫn xinh đẹp tuyệt trần như cũ, lần đầu tiên anh ta hối hận chuyện tối hôm đó bản thân đã mặc kệ Triệu Vân Vân giở trò.

Phó Văn Lỗi vẫn hạ mình lên tiếng: "Nhà thông gia, chuyện này là lỗi của chúng tôi, mọi người muốn điều kiện gì tôi đều sẽ cố gắng đáp ứng.

"Nhà họ Phó vẫn còn một đứa con trai sắp thăng chức đang làm việc trong Chính phủ, bây giờ là thời kỳ mấu chốt, ông ấy không thể làm lớn chuyện được.

Hơn nữa ông ấy thấy Triệu Vân Vân đã là heo chết không sợ nước sôi, ra tay cực kỳ độc ác.

Không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua, cho ít tiền thì chuyện đâu lại vào đó mà thôi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận