Thập Niên 70 Thần Y Hằng Ngày Ăn Dưa


Trong khoảng thời gian thím Khiên Ngưu và Tưởng Vân tám chuyện, Bạch Xuyên đã đi gặp mấy nhà họ hàng thân thích, một mặt là nói làm lễ cúng đầy năm sẽ đốt giấy tiền cho ba mẹ quá cố, một mặt là hỏi thăm có ai đồng ý muốn mua nhà của anh hay không.Anh nghe được trong thôn có người định bỏ tiền ra mua nhà của anh để làm nhà ở cho thanh niên tri thức, nên anh đi tìm Bạch Đại Thuyên.Bạch Đại Thuyên vì ba mẹ Bạch Xuyên không còn ở đây mà đòi tiền bừa bãi, anh lại đưa ra một cái giá công bằng khách quan, sau khi ước định xong thì lập khế ước trong cùng một ngày, Bạch Đại Thuyên luôn tiện còn tiết lộ một vài chuyện khác.“Xuyên Tử, lúc cháu đốt giấy tiền cho ba mẹ cháu, nhớ đốt thêm ở trong sân một ít, nói rõ với ba mẹ cháu về chuyện cháu đã bán nhà, đừng để ba mẹ cháu làm ầm ĩ nữa.”Bạch Xuyên không nghe hiểu: “Chú Thuyên, chú nói lời này...!cháu nghe không hiểu.


Ba mẹ cháu đều đã không còn, sao có thể làm ầm ĩ?”Bạch Đại Thuyên thở dài một hơi, nghiêng miệng hút hai hơi thuốc lá rồi mới nói: “Chuyện là mấy ngày trước, không phải chú Đại Thuyên lừa cháu đâu nhé, cháu cứ tìm đại một người mà hỏi.

Trên huyện bố trí thanh niên tri thức xuống chỗ chúng ta, nhà ở cho thanh thiếu niên trí thức trong thôn chúng ta đã đầy, nên không còn chỗ để ở, chú nghĩ đến chuyện lúc trước cháu có nói với chú là cháu muốn bán nhà của mình, nên chú cho thanh niên trí thức Tưởng vào ở trước.”“Chỉ là đêm đó thanh niên trí thức Tưởng vào ở, ba mẹ cháu giống như là trở về làm ầm ĩ.


Thanh niên Tưởng thì không gặp phải chuyện gì lạ, nhưng Cẩu Tử trong thôn chúng ta, à, không phải chú chó nuôi trong nhà đâu nha, mà là chú Cẩu Tử của cháu đấy, cháu còn có ấn tượng gì không? Gã ta là một tên côn đồ, trước kia thì đến khu thanh niên trí thức nhìn trộm nữ thanh niên trí thức người ta tắm rửa, mấy ngày trước lại đi trèo tường nhìn lén thanh niên trí thức Tưởng, kết quả hình như là...!gặp phải ba mẹ cháu, hiện giờ gã ta trở nên đần độn rồi.”Bạch Xuyên nhíu mày trầm tư một lát, đang lúc Bạch Đại Thuyên không biết Bạch Xuyên có suy nghĩ gì, thì anh đã hỏi: “Chú Đại Thuyên, trong thôn xảy ra chuyện gây hại như vậy, chẳng lẽ không ai xử lý? Cứ để bọn họ tùy ý tiếp tục gây hại cho thanh niên trí thức như vậy sao?”Bạch Đại Thuyên cười khổ: “Chú cũng muốn xử lý, nhưng người của Bạch gia trang thì đều chung một họ, mấy đời đều liên quan đến nhau, sao có thể tóm bọn họ đưa đến đồn cảnh sát được? Hơn nữa, lần này Cẩu Tử cũng không chiếm được lợi gì, gã ta có thể khoẻ lại hay không còn chưa biết, nếu không vượt qua được nói không chừng có lẽ sẽ mất mạng.”Bạch Xuyên không nói gì nữa, anh ghét nhất là kiểu tư tưởng lệch lạc tà đạo như này, nhưng đáng tiếc anh thấp cổ bé họng, cũng không có cách nào dọn sạch những chuyện gây hại như vậy.Sau khi gặp Bạch Đại Thuyên xong, Bạch Xuyên đi một vòng trong thôn, đi tìm những bà cụ biết làm các vật dụng tang lễ làm bằng giấy ngồi một lát, rồi bỏ tiền mời những bà cụ này hỗ trợ làm các vật dụng tang lễ khác làm bằng giấy, cuối cùng mới vội vàng trở về nhà vào giờ cơm.Mặt trời hôm nay không gắt lắm, thời tiết còn có hơi âm u, Tưởng Vân làm cả buổi sáng cũng không thấy mệt mỏi, vì vậy cô làm đến giữa trưa thì đi tính công..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận