Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều


Trước đây căn nhà này thuộc về một ông lão sống một mình, sau khi ông qua đời, đại đội quản lý căn nhà này, bây giờ giao cho thanh niên tri thức ở.

Mọi người phải giữ gìn cẩn thận." Đội trưởng giới thiệu sơ qua về ngôi nhà.

"Vâng thưa đội trưởng, chúng tôi đảm bảo sẽ giữ gìn nơi này tới từng ngọn cây cọng cỏ." Hoàng Cẩm lên tiếng, mọi người đều gật đầu đồng ý.

"Trước đây không biết có bao nhiêu thanh niên tri thức đến, nhưng hiện tại có bốn giường, mọi người dọn dẹp lại một chút, sáng mai bắt đầu làm việc."

"Hoàng Cẩm, cậu và Giả Nam Ngọc trước tiên đặt hành lý xuống rồi theo tôi đến đại đội nhận lương thực." Đội trưởng nói xong liền chắp tay sau lưng đi ra ngoài, Hoàng Cẩm và Giả Nam Ngọc đặt đồ vào phòng rồi vội vã đi theo.

Trương Vũ đem hành lý của Vương Tiểu Thanh vào nhà chính xong rồi đi luôn, Vương Tiểu Thanh đi vào phòng nữ.


Mở cửa ra, bên trái là một dãy giường ngay ngắn, bốn chiếc giường gỗ, phòng khá rộng rãi, tiếc là ngoại trừ giường thì không có đồ đạc gì khác.

Vương Tiểu Thanh lấy túi đồ xuống, cô đặt túi đồ lên chiếc giường ở trong cùng.

Lúc này, Trương Hồng Châu và Lưu Hiểu Yến cũng vào phòng.

Trương Hồng Châu không muốn nằm cạnh Vương Tiểu Thanh vì trước đó hai người đã cãi nhau, nên chọn giường thứ hai.

Lưu Hiểu Yến chọn nằm giữa hai người.

Khi Vương Tiểu Thanh ra nhà chính lấy hành lý, phát hiện bếp lò hơi bẩn, muốn nấu ăn thì phải dọn dẹp trước.

Quay lại phòng, cô đặt đồ lên giường, dù sao giường cũng chưa dọn.

"Tôi thấy bếp lò và nhà chính khá bẩn, hay là chúng ta dọn dẹp một chút đi" Vương Tiểu Thanh đề nghị.

"Được thôi, giường ngủ cũng cần lau và sàn cũng phải quét, nhiều bụi quá" Lưu Hiểu Yến đồng ý.

"Vậy mỗi người phụ trách một khu vực nhé," Trương Hồng Châu cũng là người làm việc nhanh nhẹn, nhưng không muốn bị lợi dụng.

"Vậy thế này nhé, Hiểu Yến, cô phụ trách quét dọn sân trước và sân sau, tôi sẽ lau nhà chính và bếp lò, đồng chí Trương cô dọn dẹp phòng ngủ, được không?" Vương Tiểu Thanh đề xuất.

"Tôi muốn lau bếp lò," Trương Hồng Châu cảm thấy dọn phòng ngủ và lau giường quá phiền phức, nghĩ rằng lau bếp lò sẽ đơn giản hơn, nếu không sao Vương Tiểu Thanh lại chủ động muốn đi lau bếp lò.


"Không thành vấn đề, tôi sẽ đổi với cô" Vương Tiểu Thanh vốn định nhận thiệt thòi để lau bếp lò vì đó là chỗ bẩn nhất, đầy bụi, không ngờ lại có người tranh làm.

"May quá, chỗ chúng ta có một cái giếng, không cần ra ngoài lấy nước, lấy nước cũng tiện," Lưu Hiểu Yến kéo một thùng nước từ dưới giếng lên, nhìn qua thấy nước khá sạch.

Ba người mỗi người lấy một cái giẻ bắt đầu lau dọn.

Vương Tiểu Thanh tỉ mỉ lau sạch giường, dù sao cũng đã lâu không có người ở, sàn nhà thì bằng đất, quét qua là được.

Còn Trương Hồng Châu lau bếp lò thì thê thảm hơn, lau đến mức mặt mũi bẩn thỉu.

"Chết tiệt, cái nồi này sao mà bẩn như vậy, đã thay tới mấy lần nước rồi vẫn chưa sạch." Bàn ghế thì đã lau xong, chỉ còn mỗi cái nồi vẫn còn bẩn.

Cuối cùng, Trương Hồng Châu dùng tro cỏ mới chùi sạch, nhưng vẫn không tránh khỏi quần áo bị bẩn, có chút mất hứng.

"Các đồng chí, chúng tôi đã trở lại" giọng của Hoàng Cẩm vang lên.


Mấy người Vương Tiểu Thanh đang ngồi uống nước nghỉ ngơi trong nhà chính thì bọn họ về tới.

Thấy Hoàng Cẩm đẩy xe, trên xe chất năm bao lương thực, Giả Nam Ngọc thì đi phía trước dùng dây thừng kéo xe, như vậy đẩy xe sẽ đỡ tốn sức hơn.
"Các đồng chí, mỗi người được bốn mươi cân, thế này đi, sau này mỗi buổi sáng đưa lương thực cho người nấu ăn là được, lương thực của mình thì tự bảo quản."
Nói xong, Hoàng Cẩm chia lương thực cho mọi người.

"Được rồi, vậy hôm nay ai nấu cơm đây" Lưu Hiểu Yến đặt câu hỏi.

“Mọi người mang lương thực vào phòng, rồi ra ngoài họp nhé,” Hoàng Cẩm đề nghị.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận