Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều


Mở mắt ra chợt phát hiện, bản thân hình như đã đến một địa phương khác, đập vào mắt chính một mảnh đất đen lớn, trông có vẻ rất màu mỡ nhưng lại chẳng có cây nào được trồng cả.


Bên cạnh còn có một căn nhà gỗ nhỏ, Vương Tiểu Thanh đi vào liền phát hiện phía trên có một quyển sách "Hướng dẫn sử dụng không gian".


Cảm tạ trời cao, lại còn bồi thường cho cô một không gian, xem ra như vậy cũng không tệ lắm, cô mở sách hướng dẫn ra chậm rãi đọc.


Xem xong không kìm nổi phải thốt lên, không gian này thật sự quá tốt, tùy ý ra vào, còn có tác dụng bảo quản, đưa đồ vào ban đầu nó như thế nào thì sau khi lấy ra vẫn y như cũ.


Xét về mặt thời gian thì gần như giống nhau, nhưng thời gian thu hoạch ruộng nương ở trong không gian là một ngày còn ở bên ngoài lại là ba tháng.

Đây chẳng phải là một vũ khí gian lận rất tốt sao.


Nói như vậy, nếu như trồng lương thực bên trong không gian thì ngày mai có thể thu hoạch lương thực được rồi, thật sự quá tuyệt vời.


À, trên đó còn viết có nước suối, nước suối có thể chữa lành vết thương, tăng cường cơ thể, làm đẹp da.


Vương Tiểu Thanh ra khỏi căn nhà gỗ, tìm được một dòng suối nhỏ, đây chắc hẳn là nước Linh Tuyền.



Vương Tiểu Thanh uống liền mấy ngụm, một lúc sau trên người liền xuất hiện một vết bẩn, vì vậy liền dứt khoát cởi quần áo ra dùng nước Linh Tuyền tắm rửa.


Tắm xong liền phát hiện làn da trắng như là trứng gà bóc.


Đột nhiên nghĩ tới cái gì, cô úp mặt xuống dưới nước, không nhìn thì không biết, vừa nhìn thấy liền giật nảy mình, thật sự rất đẹp, lông mày rậm, mắt to và chiếc mũi nhỏ, nhưng trông hơi giống một mỹ nhân ốm yếu.


Cũng đúng thôi, nguyên chủ vẫn luôn ăn không đủ no, chiều cao hơn một mét sáu, nhưng cân nặng không đến năm mươi cân.


Ngũ quan này thì không có gì để nói, bất quá trước kia hẳn là không có xinh đẹp được như vậy, ban nãy uống nhiều nước Linh Tuyền như vậy mà hiện tại mới phát hiện ra nước ở đây tinh khiết, vị ngọt lành.


Nói đến đây, Vương Tiểu Thanh chỉ muốn lấp đầy bụng, nếu không thật sự sẽ biến thành một con quỷ chết đói, niệm thầm một chút liền ra khỏi không gian, quay về lại căn phòng.


Vừa định mở cửa ra, chợt nghe thấy hai mẹ con mẹ kế ở bên ngoài đang thao thao bất tuyệt, cô đứng yên lắng nghe cuộc trò chuyện.


“Mẹ, chúng ta lén báo danh nó xuống nông thôn, nếu nó không chịu đi thì phải làm sao” tiếng Vương Mộng Mộng vang lên.



“Đứa ngốc này, nếu nó mà không đi, sẽ bị đánh giá là phần tử xấu, chỉ cần đã báo danh, có đi hay không không phải do nó quyết định.

” Giọng nói tính toán của mẹ kế vang lên.


“Mẹ, mẹ phải giấu kỹ tiền, đừng để nó tìm được.



“Yên tâm đi, mẹ giấu kỹ rồi, con gái, có muốn ăn móng heo không, chúng ta đi mua” bà ta lại thèm rồi.


“Muốn, mẹ, con còn muốn ăn thịt kho tàu”

Một lát sau, liền nghe thấy tiếng hai người đóng cửa đi ra ngoài, lúc này Vương Tiểu Thanh mới mở cửa đi ra ngoài.


Được lắm, thì ra Vương Tiểu Thanh bị hai người bắt nạt đến chết, còn tôi sẽ không để các ngươi bắt nạt đến chết đâu, cứ chờ đấy mà xem.


Vương Tiểu Thanh quyết định tốc chiến tốc thắng, trước tiên đập vỡ khóa đi vào phòng bếp, bên trong có không ít lương thực, Vương Tiểu Thanh cũng không lấy hết, chỉ lấy những thứ tốt, gạo trắng và bột mì mỗi thứ một túi, đều lấy hết.


Còn có một chút đồ ăn vặt, bánh đào gì gì đó, vừa ăn vừa lấy, hết cách rồi, nếu nấu cơm sẽ không kịp, cô còn có chuyện quan trọng phải làm.



Ăn năm sáu miếng bánh đào, uống hai chén nước, Vương Tiểu Thanh mới bình thường trở lại.


Đi tới phòng của mẹ kế và cha bắt đầu tìm kiếm mục tiêu, không biết Lưu Thải Hồng sẽ để tiền ở đâu đây.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận