Thập Niên 70 Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Nuông Chiều


Trong nhà đại đội trưởng còn có một vị đại thúc mà Lâm Đường Đường rất quen thuộcLâm Đường Đường đi vào liền nhiệt tình chào hỏi.“ Lưu thức, buổi trưa tốt lành.”Mọi người ở trong thôn đều là họ Lưu, một tiếng lưu thúc vừa kiều vừa ngọt ngào này đã trực tiếp đem Lưu Thiên Chùy cùng Lưu Thủ Tắc đều thoải mái cả người.Hai người một bên xoạch xoạch hút thuốc lá sợ, một bên phi thường cao hứng đón tiếp cô vào nhà ngồi.Nhưng Lâm Đường Đường cũng không có nhiều thời thời gian như thế.

Cô trực tiếp đi thẳng vào mục đích của mình mà nói ra.

Sau đó trong phòng liền yên tĩnh lại khoảng chừng mấy chục giây.Sau một lúc lâu, Lưu Thiên Chùy mới phiên dập tắt thuốc lá sợi, sau đó kéo Lâm Đường Đường đi ra bên ngoài nói hai câu.Lâm Đường Đường như lọt vào sương mù, cùng Vạn Túng liếc nhìn nhau, sau vẫn là cùng Lưu Thiên Chùy đi ra ngoài.Vừa ra khỏi cửa, Lưu Thiên Chùy liền lập tức bắt đầu nói lời thấm thía khuyên nhủ cô.“ Con gái, cháu gả chồng có phải là quá qua loa rồi không? Tất nhiên, không phải là thúc nói Vạn Túng kia không tốt.


Kỳ thật Vạn Túng là đứa nhỏ rất kiên định rất chịu làm, cũng có thể chịu khổ, nhưng mà tình hình trong nhà của Vạn Túng rất phức tạp.

Cháu từ trong thành đến đây cũng không có bao lâu, có phải là chưa rõ hoàn cảnh nhà của Vạn Túng hay không?”“ Thúc biết cháu là người có mắt nhìn người nhưng con gái gả chồng không thể cứ qua loa như thế được, chưa nói đến lễ hỏi gì đó Vạn gia nhất định là không thể cấp ra.

Trong nhà Vạn Túng có đứa em trai, ngày thường cuộc sống đều do một mình Vạn Túng làm trụ cột, cháu gả qua đó không sợ bị đói bụng sao?”“ Nhà cháu có tiền mọi người đều biết, tuy rằng Vạn Túng không có khả năng là loại người giống như là thanh niên trí thức Thẩm.

Nhưng mà mọi chuyện không nhất là tuyệt đối không xảy ra, cháu nói thật cho thúc biết là hai đứa bắt đầu làm đối tượng của nhau từ khi nào? Có thể thật sự các nhận là Vạn Túng yêu cháu thật lòng sao? Cháu thích Vạn Túng ở điểm nào? Thật sự muốn gả cho Vạn Túng sao?”Vẻ mặt của Lưu Thiên Chùy quả thật rất sầu, sốt ruột giống như đang nhìn thấy con gái ruột của mình muốn nhảy xuống hố lửa.Tuy rằng Lâm Đường Đường biết Lưu thúc này tâm địa thật sự rất tốt, nhưng cô không ngờ được ông ấy lại có thể tốt được đến mức này.Mỗi câu mỗi chữ đều là thật lòng suy nghĩ vì cô, đối đãi với cô giống như là đang đối đãi với hậu của nhà mình.Nhưng vô luận như thế nào, cô đều phải bước đến bước đường này.Mạng sống mới là quan trọng nhất.Huống chi hiện tại cô đã hoàn toàn đối địch với nam chủ cùng nữ chủ trong nguyên tác, nếu như vẫn còn ở lại nhà ở của thanh niên trí thức, thì không thể tránh khỏi số phận làm pháo hôi như trong nguyên tác.Cho nên đối mặt với vị đại thúc chân thành này, cô vẫn lựa chọn nói dối.“ Lưu thúc, cháu biết thúc thật lòng lo nghĩ cho cháu, hy vọng cháu có thể vì tương lai của mình mà suy nghĩ nhiều hơn, vì tương lai mà tính toán, nhưng cháu đã quyết định thì sẽ không thay đổi.


Tuy rằng trong nhà của Vạn Túng nghèo nhưng mà người nghèo nhưng chí không nghèo, rốt cuộc cũng sẽ có một ngày liễu ám hoa minh[1].”“ Cháu coi trọng chính là anh ấy chịu được khổ chịu làm tính cách lại kiên định, hơn nữa anh ấy đối với cháu thật sự rất tốt, mấy đứa em trai của anh ấy cũng rất đáng yêu, cháu rất thích bọn họ.

Cháu cảm thấy gả cho Vạn Túng không phải là chịu khổ, mà là đi hưởng phúc.”Lưu Thiên Chùy có chút khó hiểu.“ Haiz, cái này mà hưởng phúc....”Lâm Đường Đường nhoẻn miệng cười, trong đầu hiện lên gương mặt tươi cười của mấy tên tiểu tử kia.“ Có lẽ bây giờ bọn họ còn quá nhỏ, không thể giúp được gì nhiều trong nhà nhưng mà phẩm chất của mấy đứa nó rất tốt.

Ai cũng không thể bảo đảm tương lai quốc gia có thể thay đổi chính sách hay không, tương lai có thể xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất gì, biết đâu sau này bọn họ có thể làm nên thành tựu lớn thì sao?”“ Tới lúc đó không phải là phiên cháu được hưởng phúc hay sao?”Lời này Lưu Thiên Chùy không thích nghe, nhưng ông ấy cũng không có cách nào.Đứa bé này chính là cố chấp, ông ấy càng khuyên thì cô lại càng kiên định, ông ấy cũng không thể trực tiếp nhốt cô ở trong nhà không cho gả.“ Haiz, tương lai ai có thể nói trước được chứ! Chỉ là cháu có thể nghĩ như vậy được thì tốt, cả nhà bọn họ chỉ có một mình Vạn Túng chèo chống.

Có lẽ cưới cháu xong, trong nhà có một nữ chủ nhân thì trong nhà sẽ tốt hơn một chút.Lâm Đường Đường ngọt ngào gật đầu.“ Vâng ạ! Tương lai là do con người làm ra, cuộc sống sẽ ngày càng tốt hơn!.”Lưu Thiên Chùy nhìn Lâm Đường Đường tươi cười sáng lạn, mạc danh có chút bị sự lạc quan của cô cảm nhiễm.“ Đúng, đúng, nha đầu nhà cô, chính là cố chấp quá.


Những lời của Lưu thúc nói, thúc vẫn để ở đó, cháu ở trong thôn cũng thúc là trưởng bối chống lưng cho cháu.

Về sau nếu như gả đi có chỗ nào chịu ủy khuất nhớ đến tìm Lưu thúc, đừng có ngây ngốc mà một mình chịu đựng biết không?”Ông ấy đã nói đến mức này, đã tương đương với chuyện cấp cho Lâm Đường Đường một chỗ chống lưng.Lâm Đường Đường tất nhiên là cảm động đến không chịu nổi, liên tục gật đầu.“ Đã biết~ Cảm ơn Lưu thúc!”--------------------------------[1] Trong tiếng Trung, thành ngữ “liễu ám hoa minh” là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận