“Bán như thế nào?” Trần Bình bận rộn tới trưa, tận mắt nhìn thấy Mạnh Ninh đã đổ vào bao nhiêu đường, lại đổ vào bao nhiêu dầu mỡ.Cô ấy cũng không được bình tĩnh như Mạnh Ninh: “Hiện tại không phải cuối năm, cũng không phải ngày lễ, cậu có thể bán hết được ư?”“Hai người làm mấy thứ này, tốn dầu mỡ rồi tốn mè.
Cho dù đậu phộng táo đỏ không đắt, nhưng dầu mỡ và đường lại rất tốn kém.”Hà Ba giả vờ thần bí: “Mấy ngày nữa hai người sẽ biết.
Chờ xem đi.
Lần này chắc chắn có lời.”Trần Bình không tin: “Còn mấy ngày nữa, hai ngày tới anh có thể bán được đã không tệ rồi.”“Thứ này có thể để lâu được không? Ninh Ninh, nếu không bán được cậu tới tìm mình, mình đặt trong tiệm cơm cho cậu.”“Không nói cái khác, nhưng tối thiểu mình có thể bù lại lượng dầu và đường cậu đã bỏ ra.”Trên mặt Hà Ba hiện lên vẻ tin chắc, nhưng cũng không cố cãi cho thắng.Anh ta vỗ tay thành tiếng, lặng lẽ làm ra dấu tay với Mạnh Ninh --- Ngón trái và ngón trỏ chạm vào nhau.Đây là dấu tay chuyên ám chỉ đếm tiền mà chỉ hai người mới hiểu.Mạnh Ninh bị hành động của Hà Ba chọc cười, cởi tạp dề trên người xuống rồi lại đẩy Trần Bình ra ngoài:“Được rồi, tới giờ cơm rồi, mình mời hai người đi ăn đi.”Điều kiện kinh tế nhà Trần Bình khá tốt, cha mẹ anh trai chị dâu đều là công nhân, nhà chồng tương lai cũng khá giả, không phải chịu áp lực gì.“Không cần cậu mời.
Có mời cũng là mình mời.”Trần Bình tỏ vẻ hào phóng: “Đến quán cơm đi, lúc sáng mình cố ý kêu Chí Hưng làm sườn xào chua ngọt với đùi gà kho mà Đông Đông thích nhất.”“Hôm nay mình mời Đông Đông ăn cơm, hai người chỉ được tới ké.”…Ăn cơm xong, Hà Ba để lại hai gói thuốc cho Trần Chí Hưng, bản thân thì rời đi trước.“Ninh Ninh, chiều nay bọn anh tới công viên chèo thuyền, em với Đông Đông muốn đi chung không?”Mạnh Ninh nắm lấy bàn tay nhỏ của Đông Đông, mỉm cười từ chối nhã nhặn:“Không đi.
Sắp vào đông rồi, buổi chiều em phải dẫn Đông Đông đi mua hai bộ quần áo mới.”“Lại dẫn Đông Đông tới Tiểu Số Điểm?”“Ừm.”Trần Bình nhịn một chút, cuối cùng vẫn không nhịn được mà véo khuôn mặt nhỏ nhắn của Đông Đông, tức giận nói:“Em có một người chị gái giỏi tiêu tiền, sau này trưởng thành rồi nhất định phải chăm chỉ kiếm tiền đấy.”“Nếu không, dựa vào độ nhiệt tình phá của của chị em, sợ là em sẽ không nuôi nổi.”Mạnh Ninh mỉm cười kéo Trần Bình ra ngoài: “Đừng nói xấu em trước mặt Đông Đông.”.