Thập Niên 70 Tôi Có Mang Theo Một Kho Hàng


----Khoảng thời gian này, Cẩm Nhiên học xong thì lập tức chạy về nhà, mấy lần Đại Hồng đều không bắt kịp cô.

Lần này sau khi tan học, Cẩm Nhiên lại biến nhanh như gió, nhưng đã bị Đại Hồng tóm được:“Ny Ny, nhà cô đang xây, cô gấp gáp cái gì vậy, cũng đâu cần đến cô.

”“Cái này cậu không hiểu rồi, căn nhà này xây theo ý tưởng của tôi, tôi phải giám sát, hôm nay tôi phải lên núi xem thử mấy cái bẫy, tôi bận lắm, Đại Hồng, đợi nhà tôi xây xong, tôi mời cậu đến nhà chơi.

”Sau khi Cẩm Nhiên nói xong thì vụt đi như một cơn gió.

Đại Hồng ở phía sau gọi vọng đến nhưng cũng không giữ được cô.

Kể từ khi Cẩm Nhiên uống nước trong không gian, mỗi ngày đều có một nguồn sinh lực vô tận, sức lực cũng ngày một lớn hơn.

Cô cũng âm thầm cho người nhà dùng, nhưng có vẻ như chỉ có sức mạnh của cô tăng lên.

Còn bố mẹ cô thì nhanh nhẹn hơn nhiều.

Khi cho bố Thẩm và Vương Thúy Phân uống nước biển lần đầu, đã không kiểm soát tốt lượng nước, khiến hai người đau bụng cả ngày, tuy cuối cùng vẫn không sao nhưng ngày hôm đó không ai vào được nhà vệ sinh.


Bác gái tức giận trở về nhà mẹ đẻ đi vệ sinh, chuyện này khiến người trong thôn đem ra làm trò cười rất lâu, cho rằng bác gái keo kiệt một chút phân bón cũng không muốn lãng phí, nhà chồng không dùng được cũng phải cho nhà mẹ đẻ.

Bác gái nghe vậy thì càng thêm tức giận.

Cẩm Nhiên cẩn thận kiểm soát lượng nước cho ông bà nội uống một chút nước pha loãng, sức khỏe của hai vợ chồng già được cải thiện, thế thì phải xem duyên phận thế nào.

Sau khi về nhà, cô cất cặp sách vào phòng, nói với bà nội Thẩm một tiếng rồi cùng Đấu Kim chạy đến nhà mới.

Đi được nửa đường, cô bất ngờ đụng phải Thẩm Diễm Hồng và Vương Đại Lệ, Cẩm Nhiên tự hỏi, hai người bọn họ thân nhau khi nào? Để hôm khác hỏi Đại Hồng thử xem.

“Thẩm Cẩm Nhiên, em đi học về rồi à?Làm bài tập chưa? Cứ lo đi chơi, em cả ngày cứ chơi bời.

Chú ba thím ba kiếm tiền cũng không dễ dàng gì đâu.

”Thẩm Diễm Hồng nói với giọng nghiêm khắc.

Thành thật mà nói, Cẩm Nhiên cảm thấy ghê tởm.


“Chị Diễm Hồng, trước đây em luôn cảm thấy da dẻ của chị không tốt, nhưng dạo gần đây mới phát hiện, cái miệng của chị cũng không tốt, bệnh trĩ lên tới miệng rồi à, lời kinh tởm gì cũng nói.

”“Phụt, xin lỗi.

”Vương Đại Lệ che miệng, nhưng bả vai vẫn run rẩy liên hồi.

Thẩm Diễm Hồng tức giận nói:“Em cứ ỷ vào bố mẹ có công việc ở huyện đi, sớm muộn gì cũng sẽ chịu thiệt thòi vì cái miệng lẻo mép.

”“Chuyện của nhà tôi không cần chị bận tâm, nếu chị có thời gian chi bằng dùng lòng tốt giả dối của chị đi giúp bác trai bác gái xây nhà đi.

Còn nữa, hai người là như thế nào, đánh vào nội bộ kẻ địch à? Hay là chơi cái trò hợp tác cùng có lợi gì đó!”Một chút chán ghét hiện lên trong mắt Thẩm Diễm Hồng, sau đó cô ta nhanh chóng bày ra bộ mặt tốt bụng nói:“Những gì chị nói đều là lời thật mất lòng, em khá may mắn so với mấy cô gái trong thôn, em nhất định phải học tập thật tốt, bây giờ chị theo Mạnh Phàm học tới chương trình 12 rồi, nếu điều kiện cho phép, chị sẽ học cấp ba.

Đến lúc đó, phải nhờ nhà chú ba thím ba, vẫn mong mọi người có thể giúp đỡ.

”Cẩm Nhiên hiểu rồi, đây là muốn bắt cóc đạo đức.

Cẩm Nhiên thở dài, xoay người rời đi, còn thấp giọng lẩm bẩm:“Bác trai bác gái dành mười phút ra ngoài đi dạo một vòng không phải tốt hơn sao, sao phải sinh chị ra, dư thừa quá, cũng không mang theo não.

”Thẩm Diễm Hồng nghe mà tức giận nhưng Cẩm Nhiên đã dẫn theo Đấu Kim chạy xa rồi.

Vương Đại Lệ kinh ngạc, trẻ con bây giờ gan dạ như vậy sao?“Ông nội, con đến rồi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận