Thập Niên 70 Tôi Có Mang Theo Một Kho Hàng


----Cậu nói thích ăn lúc nào chứ? Chẳng lẽ về báo mộng cho chị ấy không bằng?Bà Khúc nở nụ cười trên môi sau đó gọi Cẩm Nhiên vào nhà ngồi, dù sao Đoàn Đoàn cũng chưa chắc cho cô đi nên cô chỉ đành vui vẻ đồng ý.

Vào trong nhà họ Khúc, lấy rau trong gùi sau lưng ra và nói:"Bà Khúc à, những rau củ này đều mới được hái vào sáng nay nên rất tươi ngon, và cả mấy món dưa rau ăn kèm cháu làm này nữa, bà cùng Đoàn Đoàn ăn thử xem tay nghề cháu được hay không nào.

”Bà Khúc trách nhẹ:“Cháu nói xem, cháu mang xách mấy thứ nặng này lên làm gì, rau củ cái nào cũng tươi ngon mọng nước, khoai tây thì cũng to tròn đều quả, ngốc quá đi, chứ cái nào ngon tươi nhất thì mang lên đúng không?!”Cẩm Nhiên cười lắc đầu và nói:"Không phải đâu, đất phần trăm nhà cháu năm nay thực rất được mùa, ba mẹ cháu làm việc trong huyện cũng không thường xuyên về nhà, ông bà cũng có phần rồi, còn lại nhà không dùng nên chẳng thể nào ăn hết được.

Đợi một thời gian nữa nhà cháu còn nuôi thêm gà, lúc đó có trứng rồi, cháu sẽ mang cho Đoàn Đoàn ít để ăn, đảm bảo Đoàn Đoàn sẽ cao to, lớn nhanh như thổi.

Bà Khúc thực sự hạnh phúc, vui vẻ từ tận đáy lòng, bà thực cũng không tham lam những thứ này, người ta cứu mạng cháu trai mình đã đủ báo đáp không hết rồi, thế mà nhà bà chỉ giúp tìm hai công việc cho nhà họ thôi mà con cái nhà họ lại hiểu chuyện và có lọng đến độ mang rau củ đến tận đây, tuy rằng không phải thứ đắt đỏ gì nhưng lại khiến người ta cảm thấy mát lòng mát dạ.


Nhà bà giúp tìm việc thì đã giúp rồi, nên giờ được cho rau cũng không thể mặc kệ được.

“Ny Ny à, bà xin mặt dày nhận tấm lòng của cháu, sau này không cần tặng gì nữa đâu, cháu cứ lại mà ăn!Mấy thứ này tuy đối với thôn làng cháu mà nói là vặt vãnh bình thường, nhưng ở trong huyện này, nó lại là thức ăn có tiền cũng khó mua được đó!Cẩm Nhiên không đáp lại, cô trực tiếp nói:“Cháu cũng mang một chút đồ rau dưa cháu tự làm cho ba mẹ cùng các anh rồi, cơ có thời gian cháu sẽ mang đến cho bà, ở nhà cháu thực sự ăn không hết, cháu không có lừa bà đâu.

” Cẩm Nhiên không nỡ mà tạm biệt Đoàn Đoàn, sau đó rời khỏi đại viện.

Cẩm Nhiên vừa mới đi không lâu thì ông bà cụ Khúc cũng đã về.

Bà nội Khúc đang thử món dưa muối do Cẩm Nhiên làm, tổng cộng là sáu loại, bà nếm mỗi loại một miếng, cả đôi mắt đều sáng lên, Đoàn Đoàn nhón chân lên năn nỉ bà nội cũng cho cậu nếm thử.

Ông cụ Khúc tò mò hỏi: “Có món gì ngon vậy, mà làm Đoàn Đoàn cũng thèm.

”Bà nội Khúc lập tức kể chuyện Cẩm Nhiên tới, sau đó cảm động nói:“Không phải nhà chúng ta chưa giới thiệu công việc cho người khác bao giờ, nhưng ông nhìn Thẩm gia thử xem, tuổi còn nhỏ nhưng trong lòng cũng hiểu rõ đưa quà thì không cần quá quý trọng, nhưng lại khiến người ta thoải mái.

”Ông cụ Khúc cùng với ba Khúc cũng gật đầu đồng ý, rốt cuộc Đoàn Đoàn cũng ăn được một miếng dưa muối, ánh mắt sáng lên, khích lệ nói:“Cái này ngon quá, con muốn ăn ba cái màn thầu với cái dưa muối hồng hồng này, nhưng mà có chút cay.

”Lúc này mẹ Khúc cũng đã về, bà cụ Khúc lập tức lấy đồ ăn ngon ra, lấy dưa muối xếp lên cái đĩa nhỏ.


Mọi người trong Khúc gia ăn qua đều cảm thấy ngon, đặc biệt là ba Khúc:“Tôi cảm thấy dầu ớt cay này rất đặc biệt, thật là muốn ăn bữa cơm, còn có món củ cải trắng đỏ này nhìn thật muốn ăn.

”Mẹ Khúc cũng nói:“Cũng không phải không đúng, hơn nữa đồ ăn mà Ny Ny mang đến khi tôi ăn cũng có hương vị rất đặc biệt, dù sao nó ăn cũng rất ngon.

”Đoàn Đoàn ăn cũng không ngẩng đầu  hai má phồng lên, mà dùng sức gật đầu.

Mọi người đều cười.

Trước tiên Cẩm Nhiên đi đến trường học của các anh trai, nhưng bọn họ đang học.

Cô đưa đồ cho bảo vệ nhờ bảo vệ chuyển giúp.


“Chú ơi, nhờ chú giao cái này cho Thẩm Thông với Thẩm Minh lớp 11/3 ạ.

”Bảo vệ hỏi:“Vậy cháu là gì của bọn họ? Nếu không cháu chờ một lát? Dù sao bọn họ cũng sắp tan học rồi.

”“Cháu là em của bọn họ, cháu không đợi đâu, cháu còn muốn đi tìm ba mẹ cháu, cũng đưa cho họ một ít đồ, bằng không sẽ chậm trễ cháu về nhà sẽ không có xe đi.

”Bảo vệ cửa cười bảo đảm:“Được, chú đảm bảo đưa giúp cháu.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận