Nhị phòng bên này đang oán giận hai vợ chồng Lâm Quốc An lòng dạ hiểm độc.Đậu phộng và đậu nành đều do Trương Thu Yến mỗi lần nấu cơm trộm giấu đi.
Ngày thường trừ bỏ cho hai đứa con trai ăn một chút, đa số là để dành khi nào về nhà mẹ đẻ có đồ vật mà mang về.Nghĩ đến vài thứ kia, cô ngực đau, sau đó nhìn Lâm Hạ Sinh, “Con trai, con nhất định phải nỗ lực học tập, nhất định phải thông minh hơn so với Lâm Vãn, học giỏi con liền có thể đi học tiểu học.
Về sau có thể thoải mái giống như tứ thúc.”Cho dù con trai mình không có thiên phú này, nhưng nếu sớm một chút học tập, về sau tới tuổi đi học, liền thông minh hơn so với người khác, cha mẹ chồng cũng không thể không đáp ứng việc cho hài tử đi học.Lâm Hạ Sinh nhìn mẹ, lại nhìn anh mình, có chút ngơ ngác nói, “Sao anh không học?”“Anh không đi đâu, sách nhiều như vậy, nhìn liền choáng váng đầu.” Lâm Đông Sinh lập tức lắc đầu.
Hắn phía trước quả thật hâm mộ Vãn Sinh đi học không cần làm việc, nhưng nếu muốn học nhiều như vậy, hắn tình nguyện làm việc.Lâm Hạ Sinh mếu máo, hắn cũng không muốn đọc sách.
Muốn đi đào con giun cho gà ăn.……Buổi sáng ngày hôm sau Lâm Quốc An chủ động nói ra việc muốn dạy Lâm Hạ Sinh học tập, lí do là sau khi suy nghĩ cả đêm, hắn cảm thấy dù sao cũng là người một nhà, vẫn không nên so đo nhiều như vậy.
Cho nên quyết định để vợ hắn dạy Hạ Sinh đọc sách.Mọi người trong Lâm gia vô cùng bất ngờ, nhìn hắn như nhìn sinh vật lạ.
Sau đó lại nhìn hai vợ chồng Lâm Quốc Cường, khẳng định là có chuyện gì đó.Nhưng hai vợ chồng Lâm Quốc Cường tỏ ra trấn định, biểu hiện vô cùng quang minh chính đại.Không thể bắt được nhược điểm của hai nhà, ông Lâm và bà Lâm tự nhiên cũng không nghĩ quá nhiều.Sau khi cả nhà đi làm việc, năm tuổi Lâm Hạ Sinh bắt đầu đi theo Lưu Thắng Nam học tập.Một cái bàn nho nhỏ, ba người ngồi ở một bên.Lưu Thắng Nam hoàn toàn sẽ không dạy hài tử học, chỉ biết đọc theo sách giáo khoa, mấu chốt là Lâm Hạ Sinh chỉ là một đứa trẻ bình thường, hoàn toàn không hiểu nội dung đang nói tới.Lâm Vãn nhìn không được, nhớ tới ngày hôm qua ăn đậu nành cùng đậu phộng, cảm thấy không thể quá hố người, vì thế hướng dẫn Lâm Hạ Sinh cầm bút bắt đầu viết số 1.Lưu Thắng Nam nhìn Lâm Hạ Sinh thành thành thật thật ngồi một chỗ viết chữ, cũng không cần người quản, tức khắc cao hứng.
Ôm con mình hôn một cái, “Vẫn là con thông minh, thật là bớt việc.”“……”Lâm Vãn dứt khoát vùi đầu khổ học.Bởi vì trí nhớ tốt, nên việc học tập cũng nhẹ nhàng, trừ bỏ bị trừ điểm ở phần viết văn, thì chương trình ngữ văn lớp 3 trên cơ bản không có vấn đề gì.Tiếc nuối duy nhất chính là mỗi lần đều thiếu một điểm năng lượng, chỉ đạt được ba điểm năng lượng.Sau khi học xong chương trình ngữ văn năm lớp 3, Lâm Vãn bắt đầu thêm toàn bộ điểm năng lượng vào trí nhớ.
Trí nhớ lập tức đạt tới 130.Thời điểm Lâm Vãn học xong chương trình ngữ văn năm lớp 4, trí nhớ của hắn đã đạt tới 136.
Mà Lâm Hạ Sinh cũng bắt đầu học viết tới con số 6.Bởi vì có Lâm Hạ Sinh để so sánh, người nhà họ Lâm càng sâu sắc cảm nhận được, con trai lão tam Vãn Sinh thật sự không đơn giản.Trương Thu Yến: “……”.