Các bạn ơi, sau gần hai tháng cặm cụi ngồi dịch và beta thì cuối cùng truyện Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng Nuôi Con, Làm Giàu cũng đã hoàn, vậy là đã có một cái kết viên mãn dành cho Lâm Quân Trạch và Cố Tri Ý.
Điều làm mình ấn tượng nhất khi theo dõi bộ truyện này là những thăng trầm vui buồng đắng cay mà mỗi con người phải trải qua trong cuộc đời và những bài học ý nghĩa mà chúng ta có thể áp dụng trong việc đối nhân xử thế ngoài đời.
Mong rằng mỗi cô gái đều sẽ là một Cố Tri Ý gặp được Lâm Quân Trạch trong cuộc đời của mình.
Cảm ơn các bạn đã đồng hành với nhóm đi tới hết bộ truyện này, nếu bạn có cảm nghĩ gì thì hãy chia sẻ cho mình và mọi người ở dưới phần bình luận nhé!Tiếp theo là cho mình xin 5s để quảng cáo bộ truyện thứ 8 nha.
Văn ánLâm Sở Du vừa mở mắt ra đã phát hiện cô trọng sinh tới năm 1976.
Lúc này cải cách văn hóa còn chưa kết thúc, trong nhà nghèo đến mức ngay cả que diêm để đánh lửa cũng không có.
Mua vải cần phiếu vải, mua thịt cần có phiếu thịt, mua lá trà còn cần có công nghiệp khoán.
Tình cảnh khó khăn như vậy thì cô biết phải sống sao đây?Tuy rằng cuộc sống cực kỳ gian khổ nhưng mà vẫn phải có mơ ước, vậy thì cô sẽ đặt ra mục tiêu đâu tiên là trở thành vạn nguyên hộ vậy!cp: Binh ca ca đẹp trai X nữ học bá tiến tớiTag: Trọng sinh phấn đấu để có cuộc sống tốt đẹp.
Vai chính: Lâm Sở Du, Lục Chiến ┃ vai phụ: Lâm Sở Thanh, Lâm Thiếu An ┃ cái khác: thập niên 70, xuyên qua, văn niên đại.
Trích đoạnTrời u ám, mây đen giăng cao, tia sáng mong manh từ những khe hở của đám mây chiếu xuống, một nửa mây đen một nửa mưa nắng khiến Sở Du cảm giác như đang trong mộng.
Ruộng nước trước mặt, bên trái là bùn nhão, bên phải là mạ được trồng lít nha lít nhít, mạ đã cao khoảng năm tấc, đang vào thời điểm cần được trồng xuống ruộng.
Sở Du từng sống ở nông thôn, cô biết dân quê cần cù chăm sóc mẫu lúa nước càng tươi tốt, cây lúa trồng ra càng tốt hơn thì sau vụ xuân, chờ cho mạ được cao khoảng bốn năm tấc thì người nông dân sẽ cấy mạ xuống ruộng lúa nước một lần nữa.
Cô đã không còn gì xa lạ với những chuyện này, điều cô không hiểu là rõ ràng cô đang nghỉ ngơi ở trong một căn phòng trọ, làm thế nào mà vừa tỉnh dậy đã đến nơi này rồi?! ! “Chị, em mang đồ đến rồi đây.
”“Đây là cái gì vậy?”“Không phải chị bảo chúng em tìm bả chuột sao?”!.
.
“Chị, sao chị không nhận? Không phải chị nói ba người chúng ta cùng nhau chết đi sao? Chị mau phân bả chuột này ra đi, ba người chúng ta mỗi người một phần, trước lúc chết có thể ăn chút bả chuột lót dạ cũng được.
”“Thiếu An, Sở Lạc, chị đã đổi ý rồi, chị không muốn chết nữa.
” Lâm Sở Du nói.
.