Thập Niên 70 Xuyên Thành Nàng Dâu Yêu Kiều Của Tháo Hán


Tống Sơ Trừng hoàn toàn có chứng cớ chứng minh người đàn ông trước mắt tuyệt đối không có ý tốt, có chút giống như đang hấp dẫn cô!
Nàng ho nhẹ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ phải bảo vệ tâm tư của mình, tuyệt đối không thể để cho hắn cho hấp dẫn!
Tống Sơ Trừng liếc hắn một cái, ra vẻ nghiêm trang nói: " ngươi tránh ra một chút, ta muốn ngủ!"
Nghe kỹ lời nói, thanh âm của nàng còn có chút lo lắng không đủ!
Tô Mộ Thương nhìn bộ dáng nàng như vậy, quả thực là không nhịn được cười thầm hai tiếng.

Nghe được tiếng cười của anh, Tống Sơ Trừng có chút hổn hển véo eo anh hai cái: "Để ngươi chê cười ta !
Thấy bóp đến chính mình tay đau, nàng thở phì phò bước nhanh đi tới bên giường, nhanh nhẹn cởi dép lê nằm đi vào!
Tô Mộ Thương sờ sờ vị trí mình bị nàng bấm qua, trong mắt cảm xúc không hiểu, tựa hồ loại cảm giác này cũng không tệ lắm.

Đi tới bên giường đưa tay tắt đèn nằm vào trong giường, nghiêng đầu nhìn vợ cách hắn nửa mét, trong mắt xẹt qua một tia hối hận, lúc trước giường này không nên mua lớn như vậy, khó trách đặt ở nơi đó lâu như vậy cũng không ai muốn!
Tô Mộ Thương đưa tay vớt cô vào trong ngực, mình hiện tại không chủ động cũng không biết khi nào mới có thể ăn thịt.


Tống Sơ Trừng vặn vẹo vài cái, thấy giãy dụa không ra liền lấy tay bóp anh: "Mau buông ta ra!
Tô Mộ Thương cúi đầu chặn môi cô, nhìn ánh mắt nóng bỏng của anh, nhiệt ý trên mặt Tống Sơ Trừng lan tràn tới cổ!
Ánh trăng ngoài cửa sổ xuyên qua cửa sổ thủy tinh, lại xuyên vào trong phòng!
Nữ nhân trên giường mị nhãn như tơ thủy ý nhộn nhạo, bộ dáng quyến rũ động lòng người của nàng trước mắt, yết hầu Tô Mộ Thương căng thẳng, con ngươi bình thường trong trẻo nhưng lạnh lùng giờ phút này cũng đều là dục sắc!
Sơ Trừng?
Thật sự nhịn không được, cúi người phủ lên, nụ hôn tinh tế rơi vào trên mặt, trán, mắt, chóp mũi của cô! !
Sau đó cả người nàng mềm nhũn ghé vào trên người Tô Mộ Thương không thể động đậy!
Không lâu đâu! Cô đoán chừng cũng chỉ hai ba phút như vậy, tay Tô Mộ Thương lại bắt đầu châm lửa chung quanh!
Tống Sơ Trừng: "! !
Trong lòng nàng muốn chửi má nó, cẩu nam nhân này ăn cái gì mà lớn lên??? Không mệt sao???
Nàng giơ bàn tay mềm mại lên, cầm lấy tay Tô Mộ Thương liếc hắn một cái, hữu khí vô lực nói:

Tay của ngươi có thể ngừng rồi!!! ta hết sức rồi.

Nghe được thanh âm mềm mại kiều mỵ của nàng, Tô Mộ Thương trở tay cầm tay nàng, hai người mười ngón đan vào nhau! Một cái xoay người hai người vị trí, nhất thời thay đổi tới.

Tống Sơ Trừng đang muốn thở phào nhẹ nhõm!
Lại một lần nữa! "Thanh âm khàn khàn trầm thấp lại vang lên bên tai nàng!
Tống Sơ Trừng: "! !
Ngay sau đó trong phòng lại vang lên thanh âm mềm mại của nữ nhân, vang vọng một đêm.

Tống Sơ Trừng mơ mơ màng màng trong đầu chỉ hiện lên một câu, miệng của người đàn ông thật đúng là quỷ gạt người!
………
Sáng sớm hôm sau!
Số thức dậy còn chưa vang lên! Tô Mộ Thương liền tỉnh lại.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận