Thập Niên 70 Xuyên Thành Nàng Dâu Yêu Kiều Của Tháo Hán


Như vậy ngày mai cô có thể mua thêm một ít.

Bỏ tờ giấy vào túi xách của cô, anh liền tắt đèn đi về phía giường.

Tô Mộ Thương vừa nằm xuống liền đưa tay ôm nàng vào trong ngực.

Tống Sơ Trừng nghe tiếng hít thở và tiếng tim đập của anh, cộng thêm hoàn cảnh tối đen, không khí mập mờ thì thầm không ngừng lan tràn!
Nàng vặn vẹo vài cái, tim bất giác đập nhanh, hai gò má cũng bắt đầu nóng lên:
"Ngày mai phải dậy sớm hơn nữa còn phải ngồi thuyền!"
Tô Mộ Thương: "! !
Nghĩ đến ngày mai cô còn phải dậy sớm liền bỏ đi ý nghĩ trong đầu, "Ngủ đi! ta không nháo ngươi , ngày mai còn phải dậy sớm, nếu ngươi không ngủ được, vậy chúng ta ! "
Được rồi, ta ngủ rồi! !
Tống Sơ Trừng nào dám để anh nói tiếp? Nếu để cho hắn nói tiếp đó chính là thể lực sống, nàng hiện tại trước nhận sợ trước!
Tống Sơ Trừng tìm một vị trí thoải mái trong lòng anh, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, trong lòng lại nghĩ, giữa bọn họ ai cũng chưa từng nói thích, chớ nói chi là yêu, bọn họ ở chung cộng lại thật sự chưa tới nửa tháng.


Nhưng Tô Mộ Thương lại dùng hành động để cùng nàng chứng tỏ, đối với nàng thân cận, thân mật, còn có thích.

Vào thế kỷ 21, những đồng nghiệp hoặc người thân của cô ấy.

Đều cảm thấy cô đến tuổi đó còn chưa kết hôn, tìm không thấy một nửa kia là do bản thân cô yêu cầu quá cao.

Thỉnh thoảng vừa gặp mặt, sẽ khiến cô yêu cầu không quá cao, trước kia cô đã từng giải thích qua, kỳ thật cô thật cũng không có yêu cầu gì hợp mắt là được.

Không hợp mắt đừng nói ôm ôm ấp, chính là nắm tay, nàng đều cảm thấy chán ghét nên rất, nhưng người ta không cho là như vậy, nàng chỉ biết cảm thấy đây là nàng chính thức đáp án.

Sau đó cô liền trực tiếp không giải thích, thích nói thì đi nói.

Cô đã tê liệt trước những câu hỏi của họ.


Nếu không gặp thì cô sẽ tiếp tục sống cuộc sống dưỡng lão của mình, gặp thì kết bạn sống cuộc sống dưỡng lão! Kỳ thật cũng không có nhiều chuyện nhân sinh ngắn ngủi mấy chục năm, chính mình thoải mái là tốt rồi, không thể bởi vì tuổi tác mà lựa chọn chấp nhận.

Bố cô vẫn luôn nói với cô: "Chanh Tử, mặc dù hôn nhân của bố cũng không viên mãn, nhưng bố vẫn muốn nói với ngươi , ngươi tìm một nửa kia tuyệt đối không thể chấp nhận, cho dù ngươi tìm không đúng người, hoặc là không muốn kết hôn, đều có bố ở đây!
Ngày hôm sau
Chưa sáng đâu.

Trong lòng Tống Sơ Trừng vốn đã nhớ chuyện, mơ mơ màng màng từ trên giường ngồi dậy.

Tô Mộ Thương? Mấy giờ rồi? "Giọng nói buổi sáng của cô mang theo vẻ lười biếng.

Mới vừa rửa mặt xong đi vào đã nghe thấy giọng nói mềm mại của vợ hắn.

Sắc mặt Tô Mộ Thương trong trẻo nhưng lạnh lùng trong nháy mắt nhu hòa, thấp giọng nói: "Thời gian còn sớm, không vội.

Nghe thấy thời gian còn sớm nàng: "Đông" một tiếng, ôm chăn an vị tư thế, mãnh liệt nằm sấp ở trên chăn.

Tô Mộ Thương: "! !
Đi tới bên giường nhìn nàng dâu ghé vào trên chăn, hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình có một nửa khác, càng không nghĩ tới mình sẽ có được một người, mỗi một thói quen đều là giẫm lên lôi điểm của mình nhảy nhót!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận