Vương Đại Lực cộng thêm ba anh em Tạ Kiến Hoa cùng nhau tiến lên, cũng không thể khiến Tạ Miêu thay đổi chủ ý, chỉ đành phải tay trắng trở về.
Vương Đại Lực vừa đi, ba anh em vụng trộm đưa mắt nhìn nhau,Tạ Kiến Trung: “Nhóc mập cũng thất bại rồi, làm sao bây giờ?”Tạ Kiến Quân: “Em nói chiêu này không được, chị em không thể bị mắc bẫy, hay là nghe lời chị ấy học hành chăm chỉ đi.
”Tạ Kiến Hoa: “Không được, ngày mai đổi người thử lại lần nữa, nhóc mập quá sợ hãi.
”Đang mắt đưa mày liếc, Tạ Miêu hắng giọng, ba cậu nhóc gấu vội vàng thu tầm mắt lại, thành thật cúi đầu làm bài.
Không ngờ tới, không lâu sau, Vương Đại Lực lại quay lại rồi.
Mắt Tạ Kiến Trung sáng lên, “Bọn họ gọi cậu đến gọi chúng tôi?”“Không.
” Nhóc mập cúi đầu ủ rũ, từ sau lưng xách ra cặp sách, “Bố tôi nói tôi phát phì rồi, không thích hợp làm ruộng.
Bảo tôi cũng qua đây cùng học thêm với các cậu, tương lai thi đỗ đại học, tìm một công việc trong thành phố.
”Ba đứa ngốc nhà học Tạ lúc này trợn tròn mắt.
Má nó lại có một tên đến học thêm!Thế giới này rốt cuộc làm sao vậy?Vương Đại Lực nói muốn học thêm, không phải giả.
Giữa trưa cùng ngày, mẹ cậu ta mang theo đậu phụ hạt gai dầu nhà làm đến nhà họ Tạ, nhờ cậy Tạ Miêu giúp đỡ kéo thành tích của cậu ta.
“Không cần giảng riêng cho nó, Miêu Miêu để lúc dạy bọn Kiến Hoa để nó nghe chút là được.
Đại Lực nhà chúng con không phải kiểu làm ruộng, nếu như xuống ruộng lao động, một ngày tám công cũng kiếm không nổi, vẫn là thi đại học giống Miêu Miêu đi, cho dù thi cao đẳng cũng được.
Dì Vương dì yên tâm, cho dù tương lai Đại Lực có thể thi đỗ hay không, nhà chúng con đều sẽ không quên Miêu Miêu.
”Vương Quý Chi không tùy tiện đồng ý hỏi trước ý kiến Tạ Miêu.
Tạ Miêu suy nghĩ một chút, gật đầu, “Được, bác gái Vương để Đại Lực qua đây nghe đi ạ.
”Không nói cái khác, môn Toán của Vương Đại Lực còn ổn, bình thường có thể thi đạt chuẩn.
Hẳn là cậu ta cũng không ngu ngốc, chỉ cần bằng lòng cố gắng, lại tìm đúng phương pháp học tập, bản thân cũng có thể có tiến bộ.
Chẳng qua là Tạ Miêu vẫn nhấn mạnh, tinh lực cô có hạn, bốn người thực sự đã cố hết sức rồi, không thể dạy thêm người khác nữa.
Bác gái Vương ngầm hiểu, “Biết, biết, về nhà bác sẽ nói Đại Lực qua đây làm bài tập.
Vừa vặn hai đứa cùng một lớp, cùng nhau làm bài tập cũng không có gì.
”Vì vậy từ ngày hôm sau trở đi, nhóc mập bắt đầu mỗi ngày xách theo cặp sách đến nhà họ Tạ báo danh, mãi cho đến khi trước ngày khai giảng một ngày mới trở lại trường.
Có lẽ trên đời này học tra đều giống nhau, kỳ nghỉ chơi bời ngất trời, khai giảng mệt đứt tay.
Trong phòng học chừng 50 học sinh, có đến một nửa là đang chạy bài tập.
Thấy Vương Đại Lực vững vàng ngồi đó không nhúc nhích, bạn cùng bàn với cậu ta còn khó hiểu, “Bài tập kỳ nghỉ cậu đều làm xong rồi?”“Làm xong rồi.
” Vương Đại Lực bỗng tự nhiên sinh ra cảm giác ưu việt, “Cậu cần không? Cần thì cho cậu mượn chép.
”“Cần Toán, môn khác thì thôi.
” Bạn cùng bàn nói.
“Hóa học, Vật lý không cần?”“Không cần!”Được thôi, không cần thì không cần.
Cậu ta còn lâu mới nói cho cậu bạn biết, những môn đó đều là đứng đầu khối hướng dẫn làm bài, tuyệt đối không sai được.
Thầy Lưu vào cửa nhìn thấy cảnh tượng trong lớp, đã biết bài tập hôm nay khẳng định không thu được, “Ngày mai thu bài tập, chưa làm xong thì nhanh lên, đến lúc đó nếu ai nói với tôi không mang thì về nhà lấy cho tôi.
”Phía dưới kêu rên.
Thầy Lưu dừng một chút, lại nói: “Điều chỉnh cán bộ môn một chút, học kỳ này cán bộ môn Toán do Tạ Miêu đảm nhận.
”Cô?Tạ Miêu có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn đứng dậy đáp ứng.
Các bạn học lại cảm thấy điều này cũng hợp tình hợp lý, dù sao điểm môn Toán giữa kỳ và cuối kỳ trước của Tạ Miêu đều đạt tuyệt đối, làm cán bộ môn rất phù hợp.
Cùng ngày phát sách với quét dọn vệ sinh xong rồi giải tán, ngày hôm sau tự học sớm, Tạ Miêu đi nhậm chức, thu từng tập bài tập Toán.
Cho dù thầy Lưu đã cảnh cáo, nhưng vẫn còn mấy học sinh ngược gió làm trái ý, Tạ Miêu nhớ kỹ tên, ôm quyển bài tập đi đến văn phòng.
Thầy Lưu không ở đây, Tạ Miêu đặt quyển bài tập xuống, mượn giấy bút cô Ngưu dạy môn Ngữ văn của mình, đang chuẩn bị viết danh sách không nộp bài tập xuống thì cô Lan hùng hổ chạy từ ngoài vào.
Tạ Miêu cúi đầu, cô Lan cũng không thấy rõ là ai, thấy là nữ sinh, còn cho rằng là cán bộ môn Toán lớp ba.
Cô ấy trực tiếp đặt ly nước của mình trước mặt Tạ Miêu, giọng điệu có hơi mất kiên nhẫn: “Giúp cô đến phòng nước rót cốc nước ấm.
”Người này sau khi bị bà cô một trận tuy rằng trung thực không ít, nhưng cũng không thiếu những lúc nói xấu cô và người nhà cô sau lưng, có mặt mũi sai cô làm việc?Tạ Miêu nghe vậy đầu cũng không nâng, trực tiếp từ chối: “Em bận ạ, không rảnh.
”***Tác giả có lời muốn nói: Phó Quân: Không biết nói gì… Tôi xoạc cho mọi người vậy.
Mặt khác nhìn thấy có bồ nói Cố Hàm Giang không giống sở khanh, cho nên kỳ thật anh ta ở trong sách gốc cũng không có ngoại tình.
Về phần kịch bản sách gốc xảy ra chuyện gì, cái này liên quan tới lộ tình tiết, sau này sẽ nhả từng chút một.
.