Thập Niên 70 Xuyên Vào Niên Đại Văn Nhận Sai Chồng


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thủy Lang rất tin tưởng người chị cả trước mặt thật sự muốn trở về, không muốn ở lại trong thành phố liên luỵ em trai mình, cô nói chuyện rất thẳng thắn: “Chị đã vào trong thành phố rồi, vừa rồi bà ngoại bị nhiều người chỉ trích như vậy, em cũng nhìn thấy, chắc chắn mấy ngày nay không thiếu những lời lẽ khó nghe, bà ngoại có để ý không? Nếu bà ngoại để ý thì đã không đưa chị trở về, bà đã sớm chuẩn bị tinh thần nhận lấy thái độ gay gắt của người thân, những người đó làm gì, bà đều có thể không quan tâm, chỉ cần chị có thể sống tốt, nhưng chị thì sao? So với những người đó, chị còn khó chịu hơn,càng khiến người ta phải thất vọng, khổ sở.


Câu hỏi này khiến Chu Huỷ giống như bị đánh, nước mắt rơi như mưa: “Là tôi ích kỷ! tôi không ngờ! ”
“Cho nên, sau này chị đừng nói những lời như thế này nữa.

Mỗi lần chị nói những lời đó sẽ như xát muối vào lòng bà ngoại.

” Thủy Lang không hỏi chị cả rốt cuộc ở nông thôn đã xảy ra chuyện gì, cô nói như vậy là vì không muốn có thêm rắc rối, một khi tình hình ổn định, mới có thể thực sự nhận giấy chứng nhận ở lại thành phố sớm một chút.

Nhưng nếu chỉ cần hơi động não suy nghĩ một chút, cũng biết đại khái chuyện gì đã xảy ra.

“Mẹ ơi, đừng khóc.


Ba cô bé đưa đôi bàn tay nhỏ bé bẩn thỉu của mình ra lau nước mắt cho mẹ.

Thủy Lang ngoảnh mặt, nhìn về phía ngoài cửa.

Chu Quang Hách tay trái xách một cái giỏ tre, tay phải xách một túi lưới đi vào.

Hai mắt Thủy Lang sáng lên, co chân lao tới: “Anh mua thức ăn à?”
Chu Quang Hách cười nhẹ nói “Ừ” một tiếng: “Anh vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy xe cá đù vàng và cá hố giao đến tận cổng chợ nhỏ, anh mua mỗi loại hai cân, em có thích ăn cá không?”
“Ăn.

” Hiện tại không có thứ gì mà cô không thích ăn, lại nhìn thấy một bó giá đỗ xanh được xếp ngay ngắn trong giỏ trẻ bên cạnh: “Đây là giá đỗ à? Giá đỗ tươi như vậy!”
“Giá đố xào, đợi lát nữa ăn nhiều một chút.

” Cũng đừng nhớ thương cỏ dại và dưa mầm mọc trong ngõ nữa, Chu Quang Hách không nói ra câu sau này, trong lòng suy nghĩ, mỗi lần mua thật nhiều rau xanh, cô ăn no rồi, biết ngày nào cũng không thiếu rau củ quả, tự nhiên sẽ không nghĩ tới nữa.

Thủy Lang không có tiền đồ nuốt nước bọt một cái, bụng cũng đồng thời phát ra tiếng kêu “Ục ục”, ầm ĩ đánh nhau lâu như vậy, buổi sáng món bánh xèo sữa đậu nành và bột quẩy chiên đã tiêu hóa hết, đang cần bổ sung đồ ăn gấp.

Dạo này dầu rất đắt, ngoài ra phiếu dầu cũng rất khan hiếm, cô tưởng nhiều lắm anh chỉ đổ một ít dầu chiên cá, sau đó sẽ thêm nước vào nấu, không ngờ anh đổ thẳng hơn nửa nồi dầu, bỏ cá vàng nhỏ đã được ướp gia vị bọc bột mì vào chiên.

Nhìn cách tính toán này, cá hố cũng sẽ chiên trong dầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui