Nhóm dịch: Thất Liên HoaThủy Lang không phản đối, mặc dù vùng hoang dã phương Bắc là kho Bắc Đại, nhưng quanh năm có người thứ ba xen vào, hơn nữa xuất thân là tư bản, húp cháo ngô ba thán, mùa đông ngay cả cỏ dại cũng không thấy, ba tháng chưa được ăn một miếng rau cải màu xanh, chưa nếm thử muối, chưa nếm thử đường, càng không nói đến chút xíu thức ăn mặn, mỗi ngày còn phải làm khuân vác, mắt còn xanh hơn sói trong núi tuyết.
Đi ra trạm tàu lửa, những chiếc xe bus trắng đỏ xen lẫn xanh trắng, những tòa nhà cao tầng, cuối cùng cũng khiến Thủy Lang thở phào.
Thành phố, Thượng Hải, cuối cùng cô đã trở về!Ngồi xe bus đi tới cuối đường Hoài Hải, đi bộ vào ngã tư đường là tiệm ẩm thực Quốc Doanh.
Trước mặt đã ngửi thấy mùi vị sữa đậu nành nồng nặc, nhân viên đội mũ trắng đang cầm vá gỗ lớn, múc từng vá sữa đậu nành bốc hơi nóng, bỏ vào nồi nhôm và trong bình thủy của khách gói mang về.
Sữa đậu nành trắng mịn khiến Thủy Lang nuốt nước miếng, bên tai lại truyền tới tiếng bánh quẩy giòn đầy dầu khi khách cắn, miệng đầy dầu khi cắn một miếng bánh quẩy giòn xốp vàng óng ánh.
Lại nhìn ông chủ lấy bánh nướng từ trong bếp lò ra, bánh nướng cỡ lớn hình bầu dục bên ngoài cháy sém bên trong mềm, rắc đầy mè, hương thơm tỏa ra khắp nơi.
Mắt Thủy Lang đỏ như ứa máu, hận không thể lao vào thùng sữa đậu nành lấp đầy bao tử, rồi phóng đến chỗ bánh nướng cỡ lớn trong bếp lò ăn cho đã, đi ra lấy thêm mấy cía bánh nướng cỡ lớn, học theo những ông chú đó, bánh nướng cỡ lớn cuốn với bánh quẩy hưởng thụ cùng lúc.
“Ăn cái gì?”“Ăn hết!”Chu Quang Hách lại sững sờ, bị ánh mắt trông không đủ của Thủy Lang chọc cười: “Em ăn vị gì? Sữa đậu nành ngọt hay sữa đậu nành mặn? Bánh nướng cỡ lớn cũng có ngọt và mặn.
”Thủy Lang thu hồi tầm mắt suy nghĩ kỹ lưỡng, thực ra cô thích uống sữa đậu nành ngọt, nhưng nhớ tới sữa đậu nành ngọt cũng chỉ có sữa đậu nành, sữa đậu nành mặn bên trong ngược lại sẽ có thêm dầu điều, rong biển, tôm khô, cải bẹ các kiểu, một pahanf có thể nếm được rất nhiều vị, lập tức đưa ra lựa chọn: “Sữa đậu nành ăn mặn, bánh nướng ăn ngọt.
”Như vậy cũng có thể nếm đường!Chu Quang Hách lấy tiền giấy ra mua, thấy ánh mắt của cô vẫn đang nhìn bánh quẩy người ta ăn một nửa, lại xé hai phiếu bánh quẩy: “Hai người đó, đi tới ngồi chỗ đó.
”Thủy Lang chiếm chỗ, sữa đậu nành đã mua được bưng lên, đựng trong tô màu xanh trắng, quả nhiên như cô nghĩ, một tô sữa đậu nành mặn có bánh quẩy, cải bẹ, tôm khô, rong biển, còn bỏ hành băm xanh biếc, ngoài ra còn thêm nước tương, giấm chua, dầu ớt! Mùi thơm xộc vào mũi, suýt nữa hun đến nước mắt cô cũng rớt xuống.
Nhớ lại trước khi cô xuyên tới đây giá trị con người hơn trăm vạn, sơn hào hải vị xếp hàng chờ cô chọn, hôm nay vậy mà bị một tô sữa đậu nành mặn tầm thường cảm động đến muốn rơi nước mắt, đúng thật là thời vậy mệnh vậy!.