Thế nhưng tất cả mọi chuyện cũng chỉ là tưởng tượng của cô mà thôi.
Tạ Tổ Căn đánh bạc với người ta, thua mấy vạn tệ, còn ầm ĩ đến trước mặt cô, bắt cô giúp đỡ trả tiền.
Mãi cho đến lúc này, cô mới biết được Tạ Tổ Căn vẫn luôn lén lút cùng người ta đánh bạc, kéo dài đã nhiều năm.
Cô biết Tạ Tổ Căn thích đánh bạc, nhưng vẫn cho rằng cho với người trong thôn, chơi mấy xu mấy hào, cao nhất một ngày cũng chỉ thua mấy đồng mà thôi.
Cô đâu ngờ đến, Tạ Tổ Căn có thể thua một lần nhiều như vậy?Tạ Tổ Căn dám thua nhiều như vậy, thật ra chuyện này có liên quan đến cha mẹ chồng cô, cha chồng cô làm kế toán ở lò ngói công xã, trước kia âm thầm vơ vét được không ít tiền, những năm này càng lúc càng lấy được nhiều tiền.
Trước đó Tạ Tổ Căn thua tiền, cha chồng cô đều giúp đỡ trả.
Mấy vạn lần này… cha chồng cô cắn răng, hẳn là lấy ra trả nổi.
Nhưng cha chồng có thể lấy ra tiền thì sao chứ?Cô không phải con nhóc chuyện gì cũng không hiểu, cô biết để cho một dân cờ bạc bỏ bài bạc là chuyện khó đến nhường nào.
Cô không ngại Tạ Tổ Căn lười, không ngại Tạ Tổ Căn bỏ bê đứa nhỏ, không ngại Tạ Tổ Căn không làm được gì.
Nhưng cô không đồng ý sống với một dân cờ bạc.
Ai biết liệu tương lai Tạ Tổ Căn có nợ càng nhiều hơn không, lại mang đến cho cô mấy vạn nợ nần?Đời này cô chưa từng thấy qua nhiều tiền như vậy?Cô đề nghị ly hôn.
Người nhà họ Tạ làm sao cũng không đồng ý, Tạ Tổ Căn lại càng quỳ xuống cầu xin tha thứ, thề nói đời này sẽ không đụng đến cờ bạc nữa.
Nhưng cô vẫn luôn là một người có chủ ý, chuyện mà cô đã quyết định, người khác đừng mơ thay đổi được cô.
Cô yêu cầu ly hôn, con trai ở với cô.
Người nhà họ Tạ đương nhiên không đồng ý, nhưng trong lúc dây dưa, Tạ Tổ Căn lại thua mấy vạn…Sau cùng cô ly hôn.
Sau khi cho nhà họ Tạ một vạn, cô dẫn theo con rời khỏi nhà họ Tạ.
Về sau cô nghỉ làm ở nhà máy sợi hóa học, dọn lên thị trấn ở.
Cô đưa con trai vào nhà trẻ trên trấn đi học, sau đó bày quầy bán hàng bán đồ ăn.
Mì hoành thánh, miến nước, đậu hũ thối, đậu rang ngũ vị hương, trứng luộc nước trà… thượng vàng hạ cám cái gì cô cũng bán, lợi nhuận không được bao nhiêu nhưng cũng tốt hơn đi làm.
Về sau cô thuê một cửa hàng trước trường tiểu học của trấn.
Cuộc sống của cô càng ngày càng tốt, cuộc sống nhà họ Tạ lại càng lúc càng kém.
Giống như cô đoán, Tạ Tổ Căn hoàn toàn không bỏ được tật bài bạc, càng nợ càng nhiều, còn đi vay nặng lãi, đã không quay đầu được.
Sau đó Tạ Tổ Căn quấn lấy cô, ép cô giúp trả nợ vay nặng lãi.
Cô đương nhiên không đồng ý, Tạ Tổ Căn bèn cả ngày đến cửa tiệm cô tìm cô gây chuyện, ảnh hưởng đến việc làm ăn của cô.
Chuyện này báo công an cũng không có tác dụng, nhìn thấy công an, Tạ Tổ Căn sẽ rời đi, nhưng chờ công an đi rồi, Tạ Tổ Căn sẽ quay về.
Cô phiền muộn không thôi, nghĩ muốn tìm một người đàn ông giúp đuổi Tạ Tổ Căn đi.
Cô không yêu cầu đối phương có nhiều tiền, chỉ cần nhân phẩm đoan chính không có tật xấu, đối xử tốt với con trai cô, có thể ngăn cản Tạ Tổ Căn là được.
Cô chọn Phùng Dịch.
Nhà họ Phùng và nhà cô là hàng xóm, từ nhỏ Phùng Dịch đã cùng cô lớn lên, hiểu rõ nhân phẩm anh không có vấn đề gì, quan trọng nhất Phùng Dịch là vướng víu mà mẹ Phùng dẫn theo đến nhà họ Phùng, nhà họ Phùng vẫn luôn ghét bỏ Phùng Dịch, hoàn toàn bỏ mặc hôn sự của anh…Tuổi Phùng Dịch không nhỏ, nhưng vẫn luôn không lấy được vợ.
.