Uyển Uyển hiếm khi nói chuyện với mẹ cô như vậy.
Ngô quả phụ biết rằng mình khuyên bảo nhất định sẽ làm Uyển Uyển chán ghét:"Con không thể cả đời chỉ có một Ái Uyển?""Sao lại không được? Dù sao con không sinh.
"Thấy Uyển Uyển tức giận, Triệu Mạc vội vàng nói:"Mẹ, sinh con quá đau, con không muốn Uyển Uyển sinh con, bọn con giờ cũng không thiếu gì, chỉ cần Ái Uyển có thể bình an lớn lên là được.
"Bà Ngô thấy Triệu Mạc đang nói giúp Uyển Uyển nên cũng không nói nữa , cuối cùng đây là chuyện của đôi trẻ, bà không thể xen vào.
Sau khi ăn xong, Ngô Uyển Uyển trở về phòng, Triệu Mạc chơi với Tiểu Ái Uyển một lúc rồi đi vào, nhìn thấy Uyển Uyển đang gấp quần áo, anh bắt đầu giúp đỡ.
"Uyển Uyển, anh biết em không muốn nói thêm về việc sinh con, nhưng mẹ cũng không dễ.
Đi theo chúng ta để chăm cháu, em không thể nói chuyện với mẹ mình như vậy.
”Uyển Uyển phát giận với anh như thế nào cũng được, nhưng mẹ vợ cũng có nổi khổ, hai năm nay bà vẫn đi theo chăm cháu, chưa bao giờ phàn nàn, thậm chí vì tình cảm của hai vợ chồng họ mà thuê nhà ở bên ngoài.
Mẹ vợ mọi chuyện đều đặt vợ chồng họ lên hàng đầu, kể cả bố mẹ anh còn sống chưa chắc đã hơn mẹ chồng vợ.
“Em biết, nhưng mà lúc đó em không nhịn được.
”Ngô Uyển Uyển cũng biết mình có hơi nặng lời.
“Hay là em xuống đưa mẹ đi mua hai bộ quần áo để xin lỗi?”Triệu Mạc mỉm cười và véo má cô:"Uyển Uyển ngọt ngào của anh, anh biết em là người vợ tốt nhất.
"Ngô Uyển Uyển nhìn anh hờn dỗi:"Nghe anh nói giống như em vô cớ sinh chuyện vậy.
""Không, không, Uyển Uyển, chuyện khác anh không dám nói, nhưng đời này em đi theo anh không lo cơm áo gạo tiền, chuyện sinh con thứ hai là do em quyết định, nếu em không muốn sinh con, thì chúng ta sẽ nuôi Uyển Uyển, anh sẽ không bao giờ ép buộc em.
"Triệu Mạc một khuỷu tay chống lên giường, nửa người dựa lên giường, hai mắt sáng ngời nhìn vợ hiền.
Ngô Uyển Uyển đột nhiên mất hết tính tình.
Chỉ cần anh nói muốn có một đứa con trai, cô có thể trở mặt và cãi nhau với anh, nhưng anh đứng về phía cô vô điều kiện, để cô làm chủ, còn cô còn có thể nói gì nữa.
Trên đời khó tìm được một người đàn ông như vậy, nhưng cô lại tình cờ gặp được anh.
Ngô Uyển Uyển trong lòng cảm thấy ấm áp, không thể nói rõ cảm xúc trong lòng, cúi đầu gấp quần áo trong tay:"Em cũng không phải là không muốn sinh! "Lúc trước mẹ cô đã nói với cô rằng nếu cô nhất định theo Triệu Mạc thì chắn chắn không chỉ sinh một đứa.
Lúc đó cô cũng đã nghĩ là sinh cho anh vài đứa nữa, một đám trẻ con vây quanh người sẽ rất náo nhiệt.
Cô đã không có anh chị em, trong lúc trưởng thành cũng thấy cô đơn ! "Em muốn sinh thì sinh, không muốn sinh thì không sinh, đến lúc đó lại có thêm một đứa tranh em với anh.
"Triệu Mạc đứng dậy ôm hôn cô:" Cho chồng hôn đi.
""Anh làm gì vậy ! em chưa hết kinh nguyệt.
”"Đến tháng không được hôn à?”Triệu Mạc vừa nói vừa hôn.
Ngô Uyển Uyển trốn, nhưng cả người bị anh ôm chặt:“Ồ, đừng mà.
”Bà Ngô dắt tiểu Ái Uyển đi vào, thấy cảnh này vội nắm đứa nhỏ đi ra ngoài.
Bà muốn con gái sinh thêm đứa con trai bên người, dù sao Triệu Mạc bây giờ cũng là ông chủ lớn, bên ngoài có quá nhiều cám dỗ, có đứa con trai trói chặt trái tim Triệu Mạc thì tốt rồi.
Hôm nay nhìn ra, dường như trái tim của Triệu Mạc đã bị trói chặt từ lâu, không phải bởi đứa trẻ, mà là bởi chính con gái bà ….