Cô ta cũng là công nhân thời vụ, nếu được chuyển sang nhà máy thực phẩm chẳng phải sẽ vẻ vang hơn sao?La Thanh Mai gật đầu, song cũng không quan tâm, khi cô xuống nông thôn thì anh cả và chị dâu cả vẫn chưa kết hôn, cô cũng không quen biết chị dâu cả, bây giờ hai cháu trai đã lớn rồi, cô sẽ không quá nhiệt tình làm gì.
Trong khi ăn sáng, cha La trực ca đêm đã trở lại, ngoại trừ La Thanh Hồng thì có lẽ ông là người vui mừng chào đón La Thanh Mai nhiều nhất.
"Anh hai con đã tìm việc cho con rồi, nếu con đã về thì hãy làm cho tốt.
""Vâng thưa cha.
" La Thanh Mai trả lời.
Trương Tố Anh đang cho cháu trai ăn, nghe thấy vậy liền suy nghĩ một lúc, nói: "Thanh Mai này, con cũng không còn nhỏ nữa, dì con trước đây có giới thiệu cho con một người, hay là con đi xem thử đi? Chuyện công việc để sang một bên trước?"Trương Tố Anh vừa thốt ra, tất cả mọi người nhìn về phía cô.
Cha La cau mày, vừa định lên tiếng thì nghe thấy La Thanh Mai nói: "Kết hôn cũng được nhưng công việc quan trọng mà, con không thể phụ lòng tốt của anh hai được.
""Sao con lại không nghe lời thế? Mẹ! " Trương Tố Anh có hơi tức giận, vừa định nói gì đó thì La Thanh Hồng đang cầm bánh quẩy từ bên ngoài đi vào.
Sắc mặt anh khá khó coi: "Mẹ, mẹ đã quên lời con nói rồi ạ? Công việc này là con giành được, con muốn giao cho Thanh Mai, người khác đừng có tham vào.
"La Thanh Hồng thực sự rất khó chịu, họ không quan tâm đến em gái cũng không sao, còn ngầm mưu tính công việc của con bé, quá đáng thật sự.
Anh ấy đặt trực tiếp bánh quẩy vào tận tay La Thanh Mai: "Thanh Mai, ăn bánh quẩy đi, lát nữa anh hai dẫn em đến nhà máy làm thủ tục.
"La Thanh Hồng vốn nghĩ La Thanh Mai vừa trở về nên nghỉ ngơi trước, sau đó anh ấy sẽ đưa cô đến nhà máy, nhưng bây giờ xem ra, chuyện này nên giải quyết càng sớm càng tốt, đỡ cho nhiều người mong nhớ.
Anh hơi hối hận, nếu biết chuyện này, anh đã không kể trước về công việc của Thanh Mai.
Trương Tố Anh nghe vậy thì không vui: "Cậu hai, con nói cái gì đấy? Mẹ nói có sai à? Có cô gái nhà nào lớn tuổi lại không lấy chồng không hả? Lấy chồng rồi thì là người ngoài, công việc này chẳng phải thành lãng phí sao?""Đừng nói gì mà người ngoài với không phải người ngoài, công việc này con nhận được, con rất vui khi giao cho em gái con.
" La Thanh Hồng tức giận nhìn Trương Tố Anh: "Mẹ, có một số việc đã được định rồi, mẹ đừng nghĩ kế làm gì.
"La Thanh Mai ăn xong cháo khoai lang, ăn thêm một cái bánh quẩy, đứng dậy nói với La Thanh Hồng: "Anh hai, em ăn no rồi, anh cũng ăn đi, em đi lấy tài liệu.
"“Ừ, anh hai ăn nhanh thôi.
” La Thanh Hồng gật đầu, múc cháo ngồi xuống ăn vội, ăn dưa chua xong anh ấy cau mày, ăn không ngon như Thanh Mai làm.
La Thanh Mai quay người đi về phòng, thấy Trương Tố Anh đang tức giận thì dừng bước: "Mẹ, mẹ đừng lo chuyện của con, dù gì thì trước đây mẹ không quan tâm, cũng không phiền lòng, không phải sao ạ?""Con! " Trương Tố Anh nhìn bóng lưng La Thanh Mai, tức giận ném thìa vào trong bát: "Quả nhiên đúng như lời Thanh Lan nói, về để chọc tức tôi mà.
"La Thanh Mai cầm tài liệu, đi cùng La Thanh Hồng lên phố để làm một số thủ tục trở lại thành phố, phải chạy tận mấy nơi.
“Anh hai, em có thể có hộ khẩu riêng được không ạ?” La Thanh Mai hỏi, tách ra riêng sẽ thuận tiện hơn.
La Thanh Hồng nghĩ một lúc: "Để anh hỏi có thể để cùng một hộ khẩu với anh được không?"“Nhưng hộ khẩu của anh không phải ở nhà máy sắt thép sao ạ?” La Thanh Mai không hiểu, song cô thật sự không biết nhiều về hộ khẩu hiện tại.
"Đúng là thế, nhưng mà em là em gái anh, hẳn là có thể ghi vào sổ của anh.
" La Thanh Hồng nghĩ, cảm thấy nếu để La Thanh Mai được ghi vào hộ khẩu của mình sẽ an tâm hơn.
Anh không ngờ mới ngày đầu tiên Thanh Mai trở về mà tình hình trong nhà đã như thế này, thực sự khiến người ta phải ớn lạnh.
“Vâng ạ, em và anh hai sẽ chung một hộ khẩu.
” La Thanh Mai thở phào nhẹ nhõm, hộ khẩu để dưới tên anh hai, ít nhất sẽ không cần lo lắng nhiều thế nữa.
.