Thập Niên 80 Cuộc Sống Viên Mãn


Đường Hân Điềm gọn gàng dứt khoát nói: “Người anh em Hoắc Thiên Thần kia của anh, có bạn gái chưa vậy?”Thẩm Quân Nghiêu lập tức vui vẻ: “Tống Thanh Vân bảo em tới hỏi thăm?”Đường Hân Điềm liếc mắt nhìn anh một cái: “Đừng nói nhảm, mau nói!”Thẩm Quân Nghiêu nói: “Cái này anh sao biết được.” Đường Hân Điềm kinh ngạc, “Anh cũng không biết?”“Anh không biết nha.” Thẩm Quân Nghiêu lại nói, “Tụi anh mới quen biết nhau hai năm, cuối tuần cũng không có chơi với nhau, còn có thân phận của người ta là gì, ở trong đại viện toàn người làm trong chính phủ, muốn thấy cũng không thấy được.”“Em nhớ rõ anh từng nói qua, Hoắc Thiên Thần có thuê một căn nhà ở bên ngoài trường, hiện tại còn ở đó hay không?”Đường Hân Điềm cảm thấy mượn mỗi căn cước không an toàn, không bằng trực tiếp tới ở nhờ vẫn tốt hơn, liền xem bên phía Hoắc Thiên Thần có phản ứng gì.Thẩm Quân Nghiêu gãi gãi đầu, “Cái này phải để anh đi hỏi mới biết được.


Nói thực anh mới chỉ nghe Hoắc Thiên Thần nói qua, cũng chưa tới đó bao giờ.

Lần đó anh ấy cãi nhau với người nhà, trực tiếp chạy ra ngoài thuê phòng ở, nhưng mà anh thấy hẳn là đã làm hòa với người nhà từ lâu, sớm trở về ở với chị gái anh ấy rồi.”Thẩm Quân Nghiêu mới vừa nói xong, liền thấy Hoắc Thiên Thân đi lên lầu.“Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền tới.” Thẩm Quân Nghiêu liền đi tới hỏi, “Anh Thần, căn nhà kia của anh vẫn còn thuê chứ?”Hoắc Thiên Thần bình tĩnh lãnh đạm nói, “Sao vậy?”Thẩm Quân Nghiêu liền nói, “Đúng rồi, Hân Điềm em hỏi cái này làm gì?”Đường Hân Điềm cũng không quanh co lòng vòng, “Chính là bạn tốt của tôi Tống Thanh Vân, cô ấy đang tính toán ra ngoài bày quán bán hàng, nhưng cô ấy vẫn còn chưa có thẻ căn cước, không thể thuê nhà trên huyện, anh xem có thể hay không...!Đường Hân Điềm còn chưa nói xong, Hoắc Thiên Thần liền nói: “Có thể.”Tiện đà, lại nhíu mày nói: “Cô ấy là trọ ở trong trường mà phải không, được phép ra ngoài sao?”“A?” Đường Hân Điềm không ngờ lại dễ dàng đồng ý tới vậy, sau khi lấy lại phản ứng, liền vội vàng nói: “Còn chưa có xin phép, nhưng mà chủ nhiệm lớp hẳn là không thành vấn đề, lớp chúng tôi vẫn luôn rất dễ nói chuyện.”Hoắc Thiên Thần gật đầu nói: “Được, tới lúc đó bảo cô ấy tới tìm tôi.”Nhìn Hoắc Thiên Thần bước vào phòng học, Thẩm Quân Nghiêu tấm tắc hai tiếng, “Anh Thần từ lúc nào mà dễ nói chuyện như vậy, xem ra đã bị bạn tốt của em hấp dẫn rồi đó!”Đường Hân Điềm lạnh lùng liếc mắt nhìn Thẩm Quân Nghiêu: “Bạn tốt của em học giỏi lại ngoan ngoãn, lớn lên cũng xinh đẹp, để mắt tới Hoắc Thiên Thần là phúc khí của anh ta!”“Phải, phải, phải, em nói đúng!” Thẩm Quân Nghiêu không biết bản thân nói sai câu nào chọc giận Đường Hân Điềm, lập tức gật đầu lia lịa.Đường Hân Điềm vội vàng đi nói cho Tống Thanh Vân biết chuyện này, Tống Thanh Vân không biết Đường Hân Điềm đã nhận ra cô thích Hoắc Thiên Thần, chỉ nghĩ là cô tới hỏi giúp chuyện thuê nhà mà thôi.Hai người tranh thủ tiết tự học buổi tối, chạy tới xin phép chủ nhiệm lớp, sau đó làm giấy xác nhận học sinh ngoại trú, tiết cuối cùng của buổi tự học ban tối liền không cần tham gia.Sau khi xử lý xong, Tống Thanh Vân sau khi kết thúc tiết thứ ba buổi tự học ban tối, liền gọi Đường Hân Điềm cùng tới tìm Hoắc Thiên Thần lấy chìa khóa cùng địa chỉ.Đường hân Điềm tới, trực tiếp vào phòng học gọi Thẩm Quân Nghiêu, Thẩm Quân Nghiêu lại gọi Hoắc Thiên Thần, hai người đều đi ra ngoài.Tống Thanh Vân nhìn Hoắc Thiên Thần đi phía sau Thẩm Quân Nghiêu, sắc mặt lập tức nóng lên, chuyện xấu hổ lần trước lại một lần nữa xuất hiện trong đầu, may mắn đèn phòng học hiện nay vẫn còn lờ mờ không sáng tỏ, trên hành lang càng thêm tối tăm, buổi tối sẽ không thể nhìn rõ được sắc mặt của cô hiện nay.Đường Hân Điềm chớp mắt với Tống Thanh Vân: “Mình về phòng học trước nha.”Tống Thanh Vân gật đầu, sau đó Thẩm Quân Nghiêu cũng về phòng học.Chỉ còn lại hai người là cô và Hoắc Thiên Thần.

Hoắc Thiên Thần lại gần, nhìn cô một cái.“Không đi?”Tống Thanh Vân buồn bực, không phải tới lấy chìa khóa và địa chỉ sao, còn đi đâu nữa?Hoắc Thiên Thần giải thích nói: “Em là lần đầu tiên,sợ em không biết đường, cho nên anh dẫn em qua đó.


Tống Thanh Vân đỏ mặt, lắc đầu nói: “Không cần, như vậy sẽ làm ảnh hưởng tới việc học của anh.”Ai ngờ, mới vừa dứt lời, trên đầu đột nhiên liền truyền tới tiếng cười khẽ.“Yên tâm, học sinh dở như tụi anh, trốn một tiết, cũng không có ảnh hưởng tới thành tích.”Tống Thanh Vân lại không nhúc nhích, sợ chậm trễ thời gian của người ta, liền thấy Hoắc Thiên Thần đột nhiên lại gần, hơi thở ấm áp đừng lại bên vành tai cô, giọng nói mơ hồ mang theo chút ý cười: “Sợ cái gì, thi không tốt cũng không có bắt em phải phụ trách?” "Hum?"Giọng nói mát lạnh, hô hấp ấm áp, giống như lên men, gây ra một trận sóng thần tê dại khiến trái tim Tống thanh run rẩy.Cô lập tức phản ứng lại, nhanh chóng cử động thân thể né tránh sang bên, sờ sờ lỗ tai, sau đó đè ép nội tâm mãnh liệt, giọng nói bình tĩnh xen lẫn chút run rẩy, nói: “Vậy được rồi, cảm ơn anh, em còn phải quay trở lại phòng ngủ lấy chút đồ.”“Ừ.” Thiếu niên chỉ đơn giản đáp lại một âm tiết, lại khiến trái tim Tống Thanh Vân đập loạn lên.Đi từ khu dạy học tới ký túc xá, rõ ràng chẳng mất bao lâu, có lẽ là đi dưới mái hiên tăm tối, đặc biệt là đi theo sau bóng hình ấy, lại khiến trái tim Tống ThanhVân hoảng loạn, bối rối.


Mấy phút ngắn ngủi, Tống Thanh Vân khẩn trương tới mức mồ hôi ra đầy tay.Cô kìm nén bản thân, giữ chặt trái tim đang rung động điên cuồng vì Hoắc Thiên Thần, sợ để lộ một chút thôi, cũng khiến người thiếu niên nhận ra một chút manh mối.Đi tới trước cửa ký túc xá, Tống Thanh Vân nhìn Hoắc Thiên Thần, hơi mỉm cười.“Em đây vào trước lấy đồ nhé.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận