Thập Niên 80 Đại Viện Kiều Mỹ Nhân


Editor: Dao Dao______________Tác giả có lời muốn nói: Nam chủ kiếp trước không có cùng Lưu Mai Diễm ở bên nhau, nữ chủ khi trọng sinh nhắc đến đó là cô ấy xuyên vào một quyển sách, quyển sách này tuyến tình cảm đã bị Lưu Mai Diễm làm cho bóp méo.

Tỉnh Quảng Đông khu vực Huệ DươngMáy kéo nổ vang, Đường Tiểu Lệ chậm rãi tỉnh lại.

Chung quanh hết thảy làm cô giống như bị sét đánh.

Xe máy cày xóc nảy, phố phường cũ nát, còn mang theo mùi tanh gió biển, xe máy cày đi qua thỉnh thoảng còn có thôn dân tò mò quay đầu nhìn sang, những người đó trên đầu quấn khăn đặc sắc của phương Nam, lâu lâu dùng cái khăn trên vai lau lau.

Có người chân trần đứng ở ngoài ruộng, cũng có người mang giày xăng đan chạy xe đạp.

Máy kéo kéo qua một căn nhà ngói kiểu cũ, phía trên còn có mấy chữ: "Công xã Bảo An huyện Nam Sơn".

Hình ảnh giống như phim điện, mà cả phim điện ảnh cũng không chân thật được như vậy.

Giờ phút này cô đang ngồi ở đằng sau xe máy xem, dưới mông lót một cái balo quân đội màu xanh lục, cái balo này cô nhớ rõ, là năm 1976 cô xuống nông thôn, từ quê hương Dương Thành mang lại đây, đến năm 1980 thì cái balo này ném mất.

Lúc đó cô đi đầu rắn nhập cư trái phép đi Cảng Thành, thuyền đi đến được nửa đường, chuông cảnh báo vang lên, cảnh sát biên phòng ập đến, Đường Tiểu Lệ rơi vào trong sông, cái balo này bị ném lúc đó.


500 khối, vì muốn đưa cô đi Cảng Thành, kiếm đồng tiền lớn, đi đào vàng, tiền này phần lớn là đi mượn đến.

Mà cô đi không thành lại ném toàn bộ vào sông.

Cô Đường Tiểu Lệ chính là cái pháo hôi.

Đường Tiểu Lệ là một thanh niên trí thức.

Năm 76 qua đi, trong thành đình chỉ chuyển thanh niên trí thức xuống nông thôn, Đường Tiểu Lệ một pháo hôi hoàn mỹ, là đám thanh niên trí thức xuống nông thôn cuối cùng, trong thôn an trí không được, về thành cũng không thể về, ở làng chài nhỏ Huệ Dương, kêu trời trời không thấu kêu đất đất chẳng hay.

May mắn ở chỗ này cô nhận thức một thanh niên nhiệt huyết —— Hàn Học Lễ.

Đại bộ phận thanh niên trí thức lục tục phản thành, Đường Tiểu Lệ không thể trở về.

Chẳng những không trở về, còn kết hôn với dân địa phương.

Chính sách lúc đó như thế nào? Ở nơi nào kết hôn thì ở nơi đó lạc hộ, vui vẻ đưa tiễn thanh niên trí thức xuống nông thôn, giờ phút này không mở rộng cửa đón thanh niên trí thức phản thành.

Cô cắm rễ ở địa phương này, về sau phát triển thành đô thị cấp 1 —— Hải Thành.

Nhưng lúc ấy đây chỉ là một cái làng chài nhỏ, người lãnh đạo còn không có nam hạ họa vòng, Hải Thành cũng không có phát triển.

Năm 1978, Đường Tiểu Lệ và Hàn Học Lễ tổ chức đám cưới ở nông thôn, nhưng chuyện không như ý nguyện, ai ngờ sau một năm, chồng cô thi đậu đại học ở Dương Thành, còn cô thi rớt.

Người chồng nông thôn đi đến Dương Thành, còn cô vĩnh viễn phải lưu lại làng chài này.

Đường Tiểu Lệ hộc máu.

Liên hệ với người nhà bên Dương Thành, bên kia trả lời không tìm thấy đơn vị công tác, kêu cô đừng về.


Gia đình cô vốn là trọng tổ gia đình (tái hôn), tình huống phức tạp.

Muốn cùng chồng đi, chồng lại ở ký túc xá trong trường, không có điều kiện mang theo cô.

Ở cùng với mẹ chồng ! Tất cả mọi người đều muốn trở về thành phố, Đường Tiểu Lệ cũng cân nhắc.

Cô lôi kéo quan hệ khắp nơi hỏi thăm.

Cũng chính lúc này, hàng xóm được ví như thôn thần Lưu Mai Diễm xuất hiện.

Lưu Mai Diễm nói với, bảo cô đi Cảng Thành làm việc vài năm đi, chờ trở về cầm chặt bó tiền tiết kiệm lớn, tốt hơn so với làm ruộng ở quê.

Nhập cảnh trái phép, bơi qua biển quá đáng sợ, Đường Tiểu Lệ không biết bơi lội, rớt vào trong sông sẽ là chết người.

Hằng năm không biết bao nhiêu người nhập cư trái phép chết ở lòng sông.

Lúc này, Lưu Mai Diễm đã an ủi cô, nói là tìm cho cô một đầu rắn đáng tin cậy, cho dù rớt vào sông cũng có lốp xe ô tô để ôm, hiện tại không phải mùa mưa, sẽ không có cái gì nguy hiểm.

Ngàn tính vạn tính vẫn xảy ra chuyện.

Hết thảy nằm ngoài sự khống chế của mình.


Cho đến tận bây giờ cô mới nhận ra rằng mình đang sống trong một cuốn sách.

Cuốn sách này nguyên tác là Lưu Mai Diễm, trong sách ác ý sửa chữa nhân sinh của cô, làm cô mất đi một số ký ức quý giá của kiếp trước, cô hiện tại thậm chí còn không nhớ nổi chồng của mình trông như thế nào, sinh viên hiện tại đều là do người khác nói.

Người không đi được mà phí nhập cư trái phép 500 đồng vẫn phải trả cho đầu rắn.

Nhập cư trái phép không thành, Đường Tiểu Lệ chỉ có thể xám xịt trở về trong thôn.

Sau đó mặc dù trốn trở về cũng mất đi một phần ký ức.

Khi Hàn Học Lễ quay lại, thấy cô không còn ở nữa bệnh nặng một hồi, lúc này được quả phụ Lưu Mai Diễm cẩn thận chiếu cố.

Với sự giúp đỡ của mẹ ruột Hàn Học Lễ, cuối cùng cả hai đã đến được với nhau.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận