Thập Niên 80 Em Gái Của Nam Chủ Trong Niên Đại Văn Đã Trở Lại


“Mẹ ngất xỉu rồi, không véo nhân trung cho mẹ tỉnh lại, cứ để mẹ nằm đây có hợp lý không?” Luật Hạo Chi từ nhỏ đã trưởng thành và chín chắn, so với những đứa trẻ đồng trang lứa, cậu ấy giống như một người đàn ông trưởng thành hơn.

Lúc xử lý mọi việc, cậu ấy đều cẩn thận và đáng tin cậy hơn cả ba mẹ.

Lần này, chuyện phong tỏa toàn bộ huyện thành, kiểm tra gắt gao từng ngõ ngách, đều là do cậu ấy tha thiết yêu cầu mà cấp trên mới phối hợp.

Luật Hoài An không phản bác lại lời của con trai, trong mắt anh ta, con trai giống như phiên bản thu nhỏ của ba anh ta, không chỉ về ngoại hình mà còn về tính cách.

Anh ta trơ mắt nhìn vợ bị con trai véo nhân trung cho tỉnh lại, chưa kịp an ủi đã nghe con trai mặt không cảm xúc nói bên cạnh:
“Em trai không chết, mẹ đừng khóc.


Thẩm Thanh Đường: “! ”
Nói xong, Luật Hạo Chi lại đi hỏi bác sĩ: “Bác sĩ có biết em trai tôi đi đâu không?”
“Có một cô bé trốn thoát cùng với em trai cháu.


Sau khi em trai cháu tỉnh lại, tâm trạng rất không ổn định, ba của cô bé đó đã đưa cậu bé về nhà bọn họ.

Mọi người ra khỏi trạm y tế, rẽ trái, từ ngã rẽ đầu tiên đi thẳng xuống, sau đó hỏi người dân địa phương nhà Ôn Thiều Ngọc ở đâu là được.


“Cảm ơn bác sĩ.


Luật Hạo Chi hỏi rõ tung tích em trai, ra khỏi phòng bác sĩ, nhìn thấy ba mẹ đang đứng trước cửa, lập tức lướt qua bọn họ đi ra ngoài.

Thẩm Thanh Đường đuổi theo con trai lớn, nịnh nọt nói: “Hạo Chi, chúng ta đi xe đến đó đi con?”
“Không cần.



Luật Hạo Chi đi ra khỏi trạm y tế, đi đến ngã tư thì nhìn thấy một ngã rẽ, cậu ấy đi theo ngã rẽ xuống dưới, gặp ai cũng hỏi nhà Ôn Thiều Ngọc đi như thế nào.

Thẩm Thanh Đường nhìn chồng cô ta rồi cùng chồng ngồi xe đi theo sau con trai.

Lúc này, ở nhà họ Ôn.

Ôn Oanh nâng tay sờ trán Luật Cảnh Chi, thấy trán không nóng nữa mới mềm mại nói: “Chi Chi, trán cậu không nóng nữa rồi!”
“Ừm.


Luật Cảnh Chi vừa mới tỉnh dậy ở nơi xa lạ nên rất sợ hãi, bây giờ nhìn thấy Ôn Oanh trong lòng đã an tâm hơn rất nhiều.

Ôn Oanh mặc chiếc áo len nhỏ đã phai màu nhưng rất sạch sẽ.

Hai bím tóc nai lắc lư theo động tác của cô bé, Luật Cảnh Chi rất muốn đưa tay ấn vào bím tóc nhỏ của cô bé.

“Chi Chi, đây là nhà của tớ, cậu đừng sợ! Anh trai của tớ lợi hại lắm đó, anh ấy sẽ không để ai bắt cóc chúng ta đi đâu cả.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận