Với điểm số của cô ấy thì đậu vào Nam Đại không thành vấn đề, vừa hay cô ấy trúng tuyển vào trường Y.
Lúc đầu cô ấy chưa quyết định chuyển trường, cô ấy rất muốn vào trường Y và cũng rất tự tin.
Nhưng sau khi có kết quả, điểm cả môn Ngữ văn và môn tiếng Anh đều không quá lý tưởng.
Bây giờ rất nhiều trường đại học đều tuyển chọn như vậy, kể cả những người thi được cao hơn điểm chuẩn cũng có nguy cơ không được nhận vào học.
Sau khi biết chuyện, Hàn Học Mỹ rất tức giận.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, nguyện vọng hai cũng là một trường Y, nhưng trường không nổi tiếng bằng Nam Đại.
Nếu đậu nguyện vọng hai thì chắc kết quả sẽ có hơi muộn một chút, Hàn Học Mỹ tự an ủi mình như vậy.
Điểm số này đủ cho sinh viên vào trường đại học bình thường, cô ấy không xui xẻo đến mức gặp phải trường học không chấp nhận nguyện vọng hai của sinh viên đó chứ?Tâm trạng này giống như đi tàu lượn siêu tốc vậy, sau khi thi xong tới khi biết điểm, tâm trạng Hàn Học Mỹ rất vui vẻ, khi nhìn thấy các bạn học khác cứ từng người từng người một nhận giấy báo nhập học, Hàn Học Mỹ cũng trở nên lo lắng.
Vu Tiểu Lệ không biết cô ấy nghĩ gì mới là lạ đó.
"Không có việc gì đâu, chị trông ở đây là được rồi, hơn nữa cha chị cũng còn ở đây mà, em mau tới trường học xem một chuyến đi.
Nếu như mấy ngày nay không có việc gì, thì em cứ lượn qua trường học một chút.
Nếu như có giấy báo trúng giấy thì có thể em có thể nhận được giấy càng sớm càng tốt " Vu Tiểu Lệ nói: "Dù sao để em làm việc không tập trung như vậy, chị cũng không yên tâm.
"Việc trong cửa hàng không quá bận rộn, Hàn Học Mỹ thu xếp xong bèn chạy ra ngoài.
Vu Tiểu Lệ chỉ vào chiếc xe máy ở cửa: "Đi xe đi, cũng đâu có phải là người ở thời trung cổ, đừng có hở ra một tí là đạp xe đạp.
"Hàn Học Mỹ chạy tới ôm Vu Tiểu Lệ: "Cám ơn chị dâu.
"Cô ấy đi xe về hướng trường học.
Vào tháng 8, đâu đâu cũng nóng bức, chạy chiếc xe máy còn đỡ hơn chút, tiết kiệm công sức đạp xe đạp.
Trong nhà chỉ có mỗi một chiếc xe máy.
Trước đây, Hàn Học Mỹ thường tưởng tượng chờ sau này kiếm được tiền cô ấy cũng sẽ mua một chiếc xe máy.
Nhưng tất cả những giấc mộng trước đây của cô ấy cuối cùng đều bị đánh bại bởi thực tế.
Hiện tại tất cả những gì cô ấy mong muốn là thi đỗ vào đại học.
Phải đi học đại học, đừng dành cả cuộc đời của mình trong cửa hàng.
Đi được nửa đường, có người vẫy tay chào Hàn Học Mỹ, nhìn kỹ lại thì ra là Vương Kỳ.
Gia đình Vương Kỳ sống gần trường.
Kể từ khi nộp nguyện vọng xong, ngày nào cô ấy cũng đi dạo quanh trường.
Hôm nay cô ấy chỉ muốn đến ga tàu thăm Hàn Học Mỹ, hai người cứ như vậy gặp nhau.
"Cậu đi đâu thế?" Hàn Học Mỹ hỏi.
“Tớ đang định sang chỗ cậu chơi, hai chúng ta suýt chút nữa là bỏ qua nhau rồi.
” Vương Kỳ nhảy lên xe máy, mông ngồi trúng phần yên xe nóng bỏng, đau đớn ré lên một tiếng: “Sao mà yên xe nóng vậy, trời nóng vậy mà cậu còn đến trường?""Ừm, ngồi vững đi.
"Ngày nắng nóng, trên đường không có một bóng người, Hàn Học Mỹ đi xe tương đối nhanh, mười phút sau đã đến cổng trường trung học giáp ven thành phố.
Trường trung học Số 17 không được coi là một trường tốt ở Dương Thành.
Nhưng vì Hàn Học Mỹ đã thi rất tốt trong kỳ thi năm nay nên khi điểm số được công bố, nhà trường đã từng đến biểu dương Hàn Học Mỹ.
.