Thập Niên 80 Làm Chị Dâu Trà Xanh


Liễu Hồng Hoa tức giận đến phổi muốn nổ tung, nhưng cô biết hôm nay không thể làm lớn chuyện, làm lớn chuyện sẽ không có lợi gì cho kế hoạch của con gái cô, con gái ở Bắc Kinh còn trông cậy vào tiền lễ hỏi của Tống Miên Tư này để kiếm tiền.

Người què của đại đội sát vách có đồng ý gả Tống Miên Tư đi, sẽ cho ba trăm lễ hỏi.
“Triệu đại nương, vừa rồi là ta không đúng, nhưng hôm nay chuyện này là chuyện nhà chúng ta, ngài không phải người Tống gia chúng ta, tới quản việc này, có phải có chút không đúng hay không?”
Trên mặt Triệu đại nương lộ ra thần sắc do dự, nàng nhìn Tống Miên Tư, ánh mắt có chút chần chờ.

Khóe môi Liễu Hồng Hoa lộ ra chút ý cười, cô ta liếc Tống Miên Tư một cái, đấu với cô ta, giày rách này còn non lắm!
Tống Miên Tư nghĩ thầm, cũng không thể để Triệu đại nương đi, nếu Triệu đại nương đi, mục đích hôm nay của nàng sẽ không đạt được.
Đời trước cuối cùng cô gả cho Lâm Hạ Thành, là bởi vì Lâm Hạ Thành vì cưới cô bán một con cá vàng nhỏ mẹ anh để lại, cuối cùng gom góp ba trăm đồng mới khiến bác cả Tống Hồng Trung và bác gái cả Liễu Hồng Hoa gật đầu đồng ý cho Tống Miên Tư gả cho anh.

Đời này có thể làm lại, Tống Miên Tư sao có thể để chuyện kiếp trước phát sinh.
Cô chẳng những phải để người của đại đội đều biết người nhà Tống Thắng Miên là bộ dáng gì, hơn nữa còn phải lấy lễ hỏi về.
Người sau không nóng nảy, người trước lại bị ép.
Năm 1982, năm nay thi đại học đã khôi phục được sáu năm, nhưng ở đại đội Đông Sơn, người có thể thi đại học chỉ có chị họ Tống Thắng Miên của cô.

Vốn dĩ với thành tích của Tống Miên Tư, thi đại học là mười phần chắc chín, nhưng ai ngờ mấy ngày thi đại học đó cô ấy lại sốt cao, sốt đến mức đầu óc choáng váng, chân tay mềm nhũn, thành tích thi cuối cùng tất nhiên không khá hơn bao nhiêu.
Bởi vì sáu năm nay chỉ có một đứa con trai, Tống Thắng Miên để cả nhà bọn họ đều ở trong đại đội rất có mặt mũi, chính là thi đại học ở công xã, còn là đại học Bắc Kinh, đây cũng là bò cạp đi ị ------ chỉ có một đứa.
Hơn nữa trước đó Tống Hồng Trung và Liễu Hồng Hoa rất dối trá, sau khi cha mẹ Tống Miên Tư chết giả bộ cực kỳ bi thương, còn để Tống Miên Tư ở lại nhà bọn họ, hơn nữa còn nói cô chỉ cần chăm chỉ đọc sách, không cần làm việc gì cả.
Khi đó ngay cả Tống Miên Tư cũng cảm động không thôi, cảm thấy trước kia mình xa lánh cả nhà bác cả rất không đúng, huống chi là những người khác.

Vì việc này, một nhà Tống Thắng Miên ở trong đại đội thanh danh rất không tệ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau này nhà Tống Thắng Miên nói Lâm gia hại chết Tống Miên Tư, đại đội có vài người sẽ tin tưởng.

Người có tên, cây có bóng, có một số việc, người khác tin hay không, toàn bộ đều dựa vào thanh danh.
Nghĩ tới đây, Tống Miên Tư ngẩng đầu lên, trong mắt chứa nước mắt, bộ dáng đáng thương nhìn Liễu Hồng Hoa, “Đại bá mẫu, sao ngài có thể nói như vậy chứ? Tục ngữ nói rất đúng, bà con xa không bằng láng giềng gần, Triệu đại nương trong mắt ta giống như bà nội ruột của ta vậy.

Hơn nữa, chuyện này cũng không chỉ là chuyện nhà, ngài muốn ép buộc ta gả cho Lưu què ở đại đội sát vách, vậy ta tình nguyện đụng đầu chết ở chỗ này!”
Nàng nói xong lời này, liền làm bộ muốn chạy tới vách tường bên cạnh.
Hồng Tú kia làm sao có thể nhìn nàng làm ra chuyện ngốc nghếch như vậy, vội vàng vươn tay ngăn cản nàng.

“Hảo khuê nữ, có chuyện gì chúng ta hảo hảo thương lượng, nơi nào có thể làm ra chuyện hồ đồ bực này!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận