Thập Niên 80 Mẹ Con Trọng Sinh Nỗ Lực Làm Giàu


Thịnh Gia Xương còn đang định nhân cơ hội nổi giận, nào ngờ Trình Trân Ái vừa nhìn thấy hắn liền nói: "Thịnh Gia Xương, chúng ta ly hôn đi.

"
Thịnh Gia Xương không dám tin vào tai mình, hắn vẫn luôn cho rằng Trình Trân Ái chỉ là đang tức giận nói bậy bạ nên mới nói muốn ly hôn với hắn.

Nhưng bây giờ cô lại một lần nữa nói ly hôn, hơn nữa còn nói một cách bình tĩnh như vậy, trong lòng Thịnh Gia Xương liền có chút hoảng hốt.

Bao năm qua trong cái nhà này hắn luôn là người độc đoán, chuyện ly hôn lại do Trình Trân Ái nói ra trước, hắn thật sự cảm thấy mất mặt.

Đối với cuộc hôn nhân cùng Trình Trân Ái, ban đầu hắn cũng từng có những mong đợi tốt đẹp.


Chỉ là những mong đợi ấy không liên quan gì đến tình yêu, thứ hắn để ý chính là gia thế của nhà họ Trình.

Lúc trước dựa vào vẻ ngoài ưa nhìn và tài ăn nói khéo léo mới trở thành con rể của nhà họ Trình, hắn cứ nghĩ Trình lão gia dù sao cũng phải sắp xếp cho mình một công việc đàng hoàng, nào ngờ Trình Đại Hải lại là người rất nguyên tắc, những yêu cầu hắn đưa ra đều bị Trình lão gia từ chối.

Trình lão gia giới thiệu cho hắn làm giáo viên tiểu học, một tháng chỉ có năm đồng, Thịnh Gia Xương cảm thấy đây là sự sỉ nhục đối với mình, con trai nhà họ Trình muốn làm thì làm chứ hắn không thèm.

Công việc lặt vặt trong đoàn kịch của Trình Trân Ái hắn cũng không coi trọng, ít nhất phải là công việc một tháng mấy chục đồng mới xứng với thân phận của mình, hắn là con rể của Bí thư Trình đấy!
Nghĩ đến những điều này, trong lòng Thịnh Gia Xương cũng tràn đầy lửa giận.

"Ly hôn? Trình Trân Ái, cô cho rằng tôi sợ cô sao? Nhà họ Trình các người chẳng qua là có một lão già làm quan, nhưng lão già nhà cô ngay cả một công việc cũng không giới thiệu cho tôi, muốn ly hôn, được thôi, đưa tôi năm trăm đồng, ngày mai ly hôn ngay!"
Trình Trân Ái nhắm mắt lại, nhớ đến lần cãi nhau cuối cùng ở kiếp trước, con gái lớn nói muốn đoạn tuyệt quan hệ, Thịnh Gia Xương liền mở miệng ra đòi con gái một triệu đồng.


Hai hình ảnh kiếp trước kiếp này chồng chéo lên nhau, Trình Trân Ái không thể nào bình tĩnh được nữa, trong lòng cùng đứa con trong bụng thầm nói một câu: Con trai, con gắng lên cho mẹ!
Thịnh Tuyết Nha vẫn đang ở bên cạnh, Trình Trân Ái nói với con gái: "Nha Nha con về phòng đợi một lát đi, mẹ có chuyện muốn nói với cha con.

"
Cô không muốn để con nhìn thấy cảnh tượng như thế này.

Thịnh Tuyết Nha có chút lo lắng nhìn mẹ, đến khi ánh mắt chuyển sang người cha thì lập tức thay đổi, nhưng con bé cũng chỉ nắm chặt nắm đấm nhỏ, ngoan ngoãn đi vào phòng trong, tuy đóng cửa lại nhưng vẫn chừa một khe hở để ghé tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.

"Thịnh Gia Xương, anh còn dám nói ra nhỉ, tôi gả vào nhà anh bảy năm nay, trong nhà đã bao giờ có năm trăm đồng?" Trình Trân Ái xoa bụng ngồi xuống, "Trong nhà có bao nhiêu tiền chẳng phải anh là người rõ nhất sao, anh nhìn xem tôi có giống năm trăm đồng không?"
Thịnh Gia Xương không ngờ vợ mình hôm nay lại sắc sảo đến thế, hắn cảm thấy quyền uy của mình bị khiêu khích, “Cô không có, nhà mẹ đẻ cô lẽ nào không có? Cha cô một tháng cũng được hơn trăm tệ! Còn tiền lương của cô đâu?”
Trình Trân Ái suýt bật cười, “Đúng vậy, tiền lương của tôi đâu? Mấy năm nay anh kiếm được đồng nào chưa? Ăn uống chi tiêu, chẳng phải đều là tiền của tôi sao? Nếu anh đã tính toán như vậy, chúng ta ly hôn, anh còn phải bồi thường cho tôi đấy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận