Thập Niên 80 Mẹ Con Trọng Sinh Nỗ Lực Làm Giàu


Lưu Kiến Vân này là người tinh ý, trước đây Trình Trân Ái đến giúp đỡ bà ta thì không sao, nhưng hiện tại người ta đang mang thai, sao có thể để Trình Trân Ái giúp đỡ, đây chính là bảo bối của đoàn kịch, nhỡ đâu va phải đụng phải thì bà ta sẽ phải chịu trách nhiệm mất.

Năm sau bà ta có thể nghỉ hưu rồi, lúc này tuyệt đối không thể xảy ra sơ suất gì.

"Dì Lưu," Trình Trân Ái mỉm cười, "Hiện tại không có nhiệm vụ biểu diễn, con ở đây cũng chẳng có gì làm, thấy bên này khá bận nên để con giúp dì đăng ký nhé, dù sao cũng chỉ ngồi một chỗ thôi, cũng không mệt.

"
"Chuyện này! " Lưu Kiến Vân có chút khó xử, đúng lúc này trưởng đoàn Mã Diễm Cầm đi tới.

"Chị Lưu, ôi chao, Tiểu Trình cũng ở đây à, vừa hay dì còn muốn tìm con đây," Mã Diễm Cầm nói, "Bên chúng ta sau rằm tháng Giêng có một buổi diễn quan trọng, có khả năng phải đến tận Kinh Thị, trang phục diễn của 《Bạch Xà Truyện》 và 《Hoa Mộc Lan》 nhất định phải chuẩn bị kỹ càng, dì nghĩ là cần phải sửa chữa, Tiểu Trình, con giúp dì Lưu một tay nhé?"
Có lời này của Mã Diễm Cầm, Lưu Kiến Vân cũng vui vẻ, "Được đấy trưởng đoàn, Tiểu Trình mà có thể giúp đỡ thì đúng là giải quyết được vấn đề lớn rồi, vậy chị sẽ không để con bé làm việc nặng, con bé chỉ cần phụ trách đăng ký và sửa chữa là được, còn lại để chị!"
Mã Diễm Cầm gật đầu: "Ừ, nội dung công việc này hai người bàn bạc với nhau, nếu không đủ người thì nói với em.


"
Trình Trân Ái gật đầu đồng ý, đây quả thực là cầu cũng không được.


Tan sở, Trình Trân Ái đến nhà ăn ăn cơm tối, sau đó quay về ký túc xá dọn dẹp qua loa một chút.

Đoàn kịch bố trí cho cô một phòng ở tập thể, kỳ thực là ngăn từ nhà kho ra, như vậy ngày thường tan sở muộn cô có thể có chỗ ở.

Nhưng nơi này trước đây Trình Trân Ái cơ bản chưa từng ở, từ đoàn kịch đạp xe đến Thịnh Trang cũng chỉ mất một tiếng, tuy rằng đạp xe hơi mệt nhưng trừ trường hợp đặc biệt, còn lại cô vẫn kiên trì về nhà.

Trước mắt còn một việc phải làm.


Tuy rằng Mã Diễm Cầm đã nói muốn cô đến kho hàng giúp đỡ, nhưng đây chỉ là giúp đỡ thôi, vẫn phải định trước công việc vào tay, nếu không chờ đến sau năm vị trí này bị người khác chiếm mất cô sẽ rất bị động.

Trình Trân Ái ra khỏi ký túc xá, tại hợp tác xã cung ứng gần đoàn kịch mua hai bao thuốc lá, hai chai rượu, còn có cả đồ hộp, cô muốn đến nhà trưởng đoàn một chuyến.

Người đứng đầu đoàn kịch, Mã Diễm Cầm, là đồng hương của Trình Đại Hải và là đồng chí tham gia cuộc cách mạng trước giải phóng.

Hai gia đình luôn có mối quan hệ tốt đẹp.

Bà cùng tuổi với Trình Đại Hải, trước đây Trình Đại Hải vẫn nghĩ đến việc hai gia đình có thể kết thân với nhau, ai ngờ Trình Trân Ái lại yêu Thịnh Gia Xương.

Người ta quan tâm mình là có ý tốt, nhưng ít ra lễ nghĩa cơ bản Trình Trân Ái vẫn hiểu, cô sống hai đời người nên trong lòng tất nhiên rõ ràng, có đôi khi bản thân vất vả muôn phần nhưng ở trong mắt một số người đó chẳng qua là một cái lật tay thôi.

Mã Diễm Cầm nhìn thấy Trình Trân Ái đến cảm thấy khá bất ngờ, cô gái này cũng là con dâu bà từng vừa ý, ai ngờ không có duyên phận, nghe nói hiện tại còn ly hôn rồi, thật là số khổ.

"Con bé này, đến thì đến, mua đồ làm gì?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận