Thập Niên 80 Mẹ Con Trọng Sinh Nỗ Lực Làm Giàu


Chuyện nhà cửa cứ như vậy được quyết định, hôm đó Cao Tuấn Dân đưa chìa khóa sân cho Trình Trân Ái.

Buổi trưa, nhà họ Cao rất nhiệt tình, nhất quyết muốn giữ mọi người lại ăn cơm.

Vợ của Cao Tuấn Dân tên là Vương Kim Thu, là người có tính cách hào sảng, vừa nhìn thấy Trình Trân Ái đang mang thai, có nói gì cũng không cho cô tự mình rời đi.

Nhìn người phụ nữ trước mắt hăng hái bận rộn, Trình Trân Ái có hơi sững sờ, Vương Kim Thu này không hề tầm thường.

Dù ký ức kiếp trước có hơi không rõ ràng nhưng cô vẫn nhớ Vương Kim Thu về sau đã trở thành nữ doanh nhân nổi tiếng cả nước, tập đoàn Kim Thu do bà sáng lập về sau đã trở thành công ty niêm yết trên sàn và có giá trị cổ phiếu cực cao.

Chỉ là lúc này Vương Kim Thu vẫn chưa bắt đầu khởi nghiệp, cũng chỉ là một người phụ nữ nông thôn bình thường.

“Em gái, đến giờ ăn cơm rồi, cứ ở lại ăn cơm một bữa đi, anh rể nấu ăn cũng tạm được, em cũng nếm thử xem.


” Vương Kim Thu nhìn Thịnh Đức An, “Chủ yếu là tay nghề của An Tử rất tốt, em không ăn thì tiếc lắm đấy!”
Cao Tuấn Dân cũng nói: “Hai người đừng đi, ở nhà ăn bữa cơm, ăn cơm xong để An Tử đưa em về, một mình em đi như vậy làm sao yên tâm được.


Thịnh tình khó từ chối, Trình Trân Ái đành đồng ý: “Vậy thì làm phiền anh chị rồi!”
Vương Kim Thu: “Phiền gì mà phiền, chị đây rất thích náo nhiệt, trong nhà ít người, ngày thường ngay cả người để chị nói chuyện cũng không có, chuyện nhà người ta trong thôn chị không muốn để ý tới, em gái, chị thấy mình rất hợp với em…”
“Chị dâu, em cũng thích nói chuyện với chị, em nấu ăn không được ngon lắm, hay là em đi giúp chị nhé?”
Trình Trân Ái nghĩ ở nhà người ta ăn cơm không thể cái gì cũng không làm, nhưng tay nghề nấu nướng của cô thực sự bình thường, thầm nghĩ chỉ có thể đi giúp Vương Kim Thu, ai ngờ Vương Kim Thu cứ kéo cô lại nói chuyện, không có ý định vào bếp.

Trình Trân Ái đang buồn bực thì thấy Cao Tuấn Dân và Thịnh Đức An đeo tạp dề vào bếp.

Vương Kim Thu cười nói: “Nấu ăn không cần chúng ta, để bọn họ lo liệu đi, chúng ta nói chuyện được rồi.



Mặc dù đã sống một đời, Trình Trân Ái vẫn có hơi bất ngờ khi thấy Cao Tuấn Dân và Thịnh Đức An vào bếp, thời buổi này đàn ông vào bếp không nhiều.

Có lẽ nhìn ra sự kinh ngạc của Trình Trân Ái, Vương Kim Thu giải thích:
“Nhà chị là đàn ông nấu ăn, cũng không phải chị cố ý lười biếng mà là cơm chị nấu thật sự rất khó ăn, ban đầu chị cũng từng nấu, sau đó lão Cao không cho chị làm nữa, nói chị lãng phí lương thực.

Lão Cao nói trình độ nấu nướng của chị cao nhất là chiên trứng luộc mì được thôi.


Ha ha ha.

Trình Trân Ái không nhịn được cười: “Chị dâu, vậy trình độ nấu ăn của chúng ta kỳ thực cũng gần giống nhau…”
Cười xong, trong lòng Trình Trân Ái có hơi chua xót, trước khi lấy chồng cô chưa từng vào bếp, nhưng đến nhà họ Thịnh thì mọi thứ đều phải học, lúc đầu ngay cả luộc mì cô cũng không biết, không biết mì luộc như thế nào mới được coi là chín.

Phạm Quế Linh vì chuyện này mà mắng cô không ít lần, nói cô lãng phí lương thực.

Nhưng dù vậy, ở nhà cô vẫn phải xuống bếp, chỉ là cô thực sự không có năng khiếu nấu nướng, luyện tập ròng rã bao nhiêu năm cũng chỉ có thể nấu cho qua bữa.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận