Tư Niệm, kiếp trước bị cô cướp đoạt cuộc đời, tôi đau khổ nửa đời, kiếp này, phong thủy luân lưu chuyển, đừng trách tôi, muốn trách thì trách cha mẹ cô đã bồng sai người, hại tôi khổ cả đời.
*Tư Niệm hắt xì, lau khô tóc trên đầu Dao Dao, mặc quần áo lên cho cô bé.
Cô bé được tắm sạch sẽ, quả nhiên trở nên xinh đẹp lên.
Tuy da có hơi rạn, nhưng trẻ con hồi phục nhanh, cô lấy kem dưỡng da của mình bôi cho đứa trẻ, làn da nhỏ mềm mại vô cùng.
Đứa nhỏ chơi một lúc là mệt, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Cái đầu nhỏ vùi vào hõm cổ của cô, sợi tóc vô cùng mềm mại.
Xúc cảm non mềm của trẻ nhỏ rất thoải mái, đều khiến người ta không nỡ buông tay.
Cộng thêm Dao Dao rất gầy, bồng không có chút trọng lượng nào, cũng không mệt.
Đợi cô bé ngủ say, Tư Niệm mới đặt người lên giường.
Trên giường đã đổi sang chăn tơ tằm màu hồng của cô, mát mẻ thoải mái, mùa hè ngủ vô cùng khoan khoái.
Chỉ là bởi vì giường của đàn ông là giường gỗ, bên dưới không lót gì, có chút cứng.
Nhưng ở nông thôn, cái này cũng bình thường, Tư Niệm không èo uột như thế, giường cứng giường mềm đều có thể ngủ.
Cô dùng sợi chun buộc mái tóc dày nặng lên, kiếp trước mình đi làm thức khuya, gánh nỗi lo hói đầu, trên đầu không còn mấy cọng tóc.
Kiếp này thế mà lại có một mái tóc đen dày, chất tóc vừa đen vừa bóng, cũng không biết được nuôi thế nào, Tư Niệm yêu vô cùng, thường sờ hai cái cảm nhận xúc cảm chân thực của sợi tóc.
Ngoài ra, ngũ quan của nguyên chủ rất rực rỡ phóng khoáng, là mỹ nữ tuyệt sắc điển hình, không cần trang điểm, gương mặt cũng vô cùng xinh đẹp, không chỉ tóc nhiều, chân mày và lông mi cũng dày rậm mảnh dài, khiến người ta ghen tỵ.
Càng đừng nói, cô mới mười tám tuổi, dáng người đầy đặn, da trơn mềm như sữa bò, chiều cao gần 1m67, lại không đơ cứng, mà là một kiểu xinh đẹp đầy dặn.
Kiểu phụ nữ này cơ bản đều là làn da mềm mại, hoàn toàn chinh phục đàn ông.
Đương nhiên, chinh phục đàn ông hay không cô không rõ, dù sao thì mình đã tự chìm đắm rồi, hận không thể tự cung tự cấp.
Điều kinh ngạc là ngũ quan này có bảy phần giống với mình trong kiếp trước.
Thế nhưng người trải cuộc sống đi làm lúc tám giờ đã không còn linh khí như vậy nữa.
Nguyên chủ là đại mỹ nữ niên đại chân chân chính chính.
Soi mình trong gương tự luyến một hồi, lúc này Tư Niệm mới đi xuống lầu.
Bánh bao trên bàn cũng còn khá nhiều, đã nguội rồi.
Chu Việt Đông đang cầm chổi quét nhà, Chu Việt Hàn cầm giẻ lau sô pha, bàn, lúc lau bàn, mắt luôn nhìn bánh bao, mất tập trung.
Vừa nãy cô còn nghĩ đi xuống dọn dẹp một chút, ngày đầu tiên tới nhà người ta, phải siêng năng một chút, đương nhiên điều thứ hai là vì Tư Niệm có chứng sạch sẽ, không chịu đựng được quá bẩn.
Không ngờ hai đứa trẻ này siêng năng như vậy, đúng là giảm bớt rất nhiều phiền phức cho mình.
Nhìn thấy cô xuống lầu, hai người đều cúi đầu xuống, không nói câu nào, tiếng quét nhà nhẹ hơn, tựa như sợ cô sẽ nhìn không thuận mắt.
Tư Niệm đảo mắt, nói; “Nhân tiện quét phòng giúp mẹ một chút, mẹ ra ngoài một lúc.
”Thịt gói bánh bao còn lại một nửa, còn có thể đủ một bữa cơm.
Trong nhà không có rau gì, không có rau sao có thể được.
Bọn trẻ đang tuổi lớn, không chỉ đạm, các loại vitamin cũng rất quan trọng.
Có điều kiện tốt như vậy, ít nhất không thiếu thịt ăn, đã đánh bại 99,9% người của niên đại này rồi.
Giò kho, giò hầm tương, sườn xào chua ngọt, thịt kho, chân giò hầm, lòng lợn, canh xương ống…Món nào không phải mỹ vị tuyệt thế?Thế nhưng không bột đố gột nên hồ.
Không có gia vị, cô cũng không nấu được.
Đi ra khỏi cửa nhìn thấy chú chó ngao Tây Tạng đang nằm sấp đó, Tư Niệm đi xa một chút.
Trên cổ chú chó này buộc dây xích to như vậy, cái này phải nặng cỡ nào.
Cô thích động vật đáng yêu, nhưng vẫn rất sợ loại hung mãnh như thế này.
Chó ngao Tây Tạng lông vàng chỉ mở mí mắt lên, nhìn một cái lại là người phụ nữ trông không có chút sức sát thương gì này, xoay người lại tiếp tục ngủ.
Tư Niệm: “?” Chó như thế này thật sự có thể trông nhà sao? Ai nói trộm không thể yểu điệu chứ!.