Nhóm dịch: Thất Liên HoaĐến hiện tại thì hiển nhiên sân phơi nhà họ Cố đã trở thành 'chốn địa ngục' trong miệng của mấy con chim sẻ.
Không còn con nào muốn tới lén cướp thức ăn nữa.Cố Uyển nhìn chằm chằm núi Đại Thanh ở xa xa mà suy nghĩ.
Cô có thể tránh khỏi việc bị hóa yêu rồi có dòng máu nửa yêu thật sự rất tốt.
Cô muốn ăn thịt thì dễ dàng rồi.
Không biết có phải là vì ngày Tết không có khách không mà một tháng dân quê cũng khó ăn được một, hai lần thịt.Tới buổi chiều, lúc Chu Tĩnh và Tần Chí Quân trở về, trên bàn cơm hai nhà Tần, Cố đều nhiều hơn một món thịt: Chim sẻ hầm.Nghe nói số chim sẻ này được bắt từ trên sân phơi, phần mấy người trẻ tuổi là ngạc nhiên nhất.
Đây là lần đầu Chu Tĩnh đây biết chim sẻ cũng ăn được, còn rất ngon nữa.
Anh ta bèn nói là hôm sau cũng muốn ra sân phơi để bắt chim sẻ.Tần Chí Quân thì có làm thế nào cũng không tưởng tượng ra được một Cố Uyển yếu yếu ớt ớt đã làm sao để bắt chim sẻ.
Tiếc thay anh vẫn chưa thể ra ngoài dễ dàng được.Cả nhà ăn cơm xong, lúc không có ai chú ý anh bèn bảo Tần Hiểu Muội đẩy mình trở về phòng, mở cái ngăn kéo tủ lấy ra một bịch lớn kẹo sữa Thỏ Trắng Lớn đưa cho Tần Hiểu Muội.Tần Hiểu Muội vẫn chưa được ăn cái này bao giờ.
Cô ấy đã từng thấy Vương Xuân Hương ở hợp tác xã cung tiêu ăn, nói là mua ở Thượng Hải, là một món rất hiếm.Trong đôi mắt cô ấy toàn là ngạc nhiên xen lẫn vui vẻ, bèn ngẩng đầu hỏi: "Anh trai, đây là kẹo sữa Thỏ Trắng Lớn ạ? Cho em hết được không?"Tần Chí Quân mới vừa muốn bảo Tần Hiểu Muội gì đó thì bị nghẹn lại, trên mặt cũng có chút xấu hổ.
Anh đưa một cái tay khác không giấu đi lên xoa xoa mũi, nói: "Anh nghĩ là món ngọt kiểu này cũng chỉ có mấy cô bé thích ăn thôi.
Em cầm cái túi kẹo này đi, chia cho Cố Uyển.
Hai đứa mỗi người một nửa."Tần Hiểu Muội nghe anh nói như vậy thì đầu tiên là sửng sốt, sau đó cô ấy bèn bật cười nhìn anh cả mình với biểu cảm trêu chọc.
Tần Chí Quân bị cô ấy nhìn thì có hơi không được tự nhiên, dặn dò: "Đưa qua lặng lẽ thôi nhé!"Tần Hiểu Muội cười phá lên hưởng ứng, sau đó giấu kẹo ở sau lưng mà đi ra ngoài.Tần Chí Quân thấy cô ấy đi ra rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
Tối hôm qua Lâm Xuân Hoa đã mang hết tất cả những thức ăn Chu Tĩnh đem tới nhét vào trong ngăn kéo tủ phòng anh.
Lúc đó vừa thấy kẹo là anh bèn nhớ tới căn bệnh tụt huyết áp của Cố Uyển.
Chỉ là sắc trời quá tối rồi, anh đưa trước mặt cũng không tiện.
Sáng sớm hôm nay anh lại lên tỉnh, đến lúc này mới tìm được cơ hội.
Trái lại anh thật sự không ngờ em gái nhà mình cũng muốn giữ lại một chút ăn thử.Tần Hiểu Muội cầm kẹo đến nhà họ Cố rồi thì đi thẳng vào trong phòng của Cố Uyển.Cô ấy mang đồ tới thì vừa nói đã cười: "Chắc chắn là anh trai của mình có tình ý với cậu đấy! Cậu không biết đâu, từ đầu mình còn cho rằng anh ấy muốn lấy kẹo này ra để tặng mình.
Kết quả anh ấy bảo mình làm chân sai vặt.
Nghe mình hỏi có phải là để cho mình ăn không thì chính anh ấy cũng ngây cả người, nói là để cho mình chia ra ăn với cậu.
Mình đã nhìn ra rồi, biết anh ấy thấy sắc thì quên em gái, căn bản chẳng thèm nhớ tới mình!"Cố Uyển bị làm cho đỏ mặt.
Anh tưởng là cô bị tụt huyết áp, lần trước còn dặn cô mang viên kẹo theo người.Cô bèn bảo Tần Hiểu Muội mang kẹo về đi, nhưng thế nào thì Tần Hiểu Muội cũng không chịu, cười chọc bảo: "Đồ mà anh cả mình chuẩn bị cho vợ mình thì sao mình lấy được! Cậu mở ra rồi cho mình nếm thử một chút xem thế nào là được rồi.
Số còn lại cậu cứ giữ hết mà tự ngọt ngào đi, ăn ngon thì nhìn kẹo có thể nhớ tới anh cả của mình!"Cố Uyển bị cô ấy cười đến mức khuôn mặt ửng hồng, hoảng sợ vội vã che miệng của Tần Hiểu Muội lại, nói: "Cậu đừng nói bậy nói bạ được không? Nếu mà có người đi ngang qua ở bên ngoài nghe được thì mình cũng không cách nào làm người nữa đấy! Mình thật sự không dám nhận lấy cái này đâu, cậu lấy về đi!"Tần Hiểu Muội tỉnh bơ nói: "Sao lại là nói bậy nói bạ? Người nhà hai chúng ta cũng hiểu ngầm chuyện này cả rồi.
Qua nửa năm nữa là cậu trở thành chị dâu của mình rồi!"Cố Uyển nhớ tới việc mình nghe lời người trong thôn nói về chuyện Triệu Quyên ít ngày trước, nghĩ thầm chuyện đó là thật cũng không chừng.Cô đã để nó trong lòng mấy ngày nay chưa hề nói ra với ai.
Lúc này cô mới không kìm được mà nhỏ giọng nói với Tần Hiểu Muội nói rằng: "Người trong thôn đều đang đồn về chuyện Triệu Quyên ở vịnh Tam Gia tới hôm đó.
Người ta nói mình vẫn chấp nhận mối hôn sự này, vậy nên có khi ba mẹ mình và ba mẹ cậu cũng có thể không giữ lời.".