----Không những thế bọn họ còn bảo đảm có nhiều phần học bổng hào hậu hĩnh nữa, vậy khác nào vừa đi học vừa kiếm tiền.
Khi biết điều này, người trong thôn Lan Khê kinh ngạc vô cùng, ở đời còn có chuyện tốt như vậy sao?Anh cả Tô còn hận không thể giúp em trai mình đến trường chuyên sư phạm trong thành phố họ để báo tên.
Không chỉ bởi vì điều kiện mà các giáo viên của trường đại học sư phạm hứa hẹn là hấp dẫn nhất, mà còn bởi vì chỉ cần ba năm là có thể tốt nghiệp, cho dù sau này không thể ở lại thành phố làm giáo viên, thì vẫn có thể lên huyện hoặc thậm chí là trên trấn.
Một bát cơm chắc chắn như vậy thì đi đâu cũng được thôi.
Nhưng đáng tiếc là anh chưa bao giờ có thể đại diện cho em mình làm điều đó, thằng nhóc này đã kỹ càng lựa chọn trường trung học số 1 đầy “nghèo nàn” và ít chân thành nhất trong thành phố từ trong một nhóm các trường tuyệt vời kia.
Trường trung học số 1 thành phố tuy được cho là trường trung học tốt nhất trong thành phố, nhưng chỉ đồng ý miễn học phí và mấy phí linh tinh như ăn ở cho cậu hai thôi, muốn học bổng thì phải tự mình lấy thực lực ra đoạt lấy.
Cậu hai nhà họ Tô đi học phải tự trang trải sinh hoạt phí cho mình, hai nữa từ thành phố về nhà cũng bất tiện, một học kỳ nhiều lắm cũng về nhà được có hai lần.
Vấn đề ở đây là thi đại học khó hơn nhiều so với thi trường chuyên, kỳ thi tuyển sinh đại học đã cho khôi phục lại nhiều năm vậy rồi, nhưng người có thể thực sự thi cho ra trò ở trong trấn này thì cộng vào cũng chưa đếm đủ một bàn tay.
Cho nên dù có được tung hô là Văn Khúc Tinh hạ phàm đi chăng nữa, thì việc thi đại học cũng là một điều rất mạo hiểm, rất có thể nó còn khiến ba năm học hành đổ xuống sông xuống bể.
Vậy chẳng thà chọn một cục diện nào đó khiến đôi bên cùng có lợi.
Tô Chấn Hưng luôn bày vẻ mình không thể hiểu được suy nghĩ của em trai mình, có người còn đang muốn vào thẳng trường chuyên, người ta còn không thèm đây này.
Nói đâu xa, như em gái anh chẳng hạn.
Tô Tiểu Mỹ dưới sự kèm như kèm cặp của người anh song sinh học bá, từ tiểu học đến cấp hai cũng luôn duy trì thành tích xuất sắc, đáng tiếc là cô cũng không để tâm đến mấy chuyện học hành này.
Dù sao dưa chín ép thì thường không ngọt, kết quả thi vào cấp ba của cô không những không vào được trường chuyên, mà đến trường trung học số 1 của thành phố cũng không được, cuối cùng chỉ đạt được thư trúng tuyển ở trường số 1 trong huyện.
Đương nhiên, trường số 1 của huyện cũng không phải tệ, còn là trường trọng điểm tốt nhất, Tô Tiểu Mỹ còn là nữ sinh duy nhất thi đỗ trung học trong kỳ thi lần này.
Cho nên cả nhà họ Tô đều rất hài lòng với kết quả này, đến ngày nhập học cái là vui vẻ đưa hai đứa đến trường để báo cáo.
Vì trước đó hai người họ đều nội trú khi học cấp 2 cho nên chuyện học tập hay cuộc sống của Tiểu Mỹ đều do một tay Tô Chấn Hưng chăm sóc.
Mọi việc rất thành thục thuận lợi nên chưa từng khiến người lớn trong nhà lo lắng qua.
Những tưởng hai anh em này cũng sẽ khiến người ta mãi yên tâm như vậy.
Không ngờ rằng một khi con trẻ rời xa sự quản thúc của ba mẹ và anh cả, khi thực sự có được tự do rồi lại buông thả bản thân đến nỗi kết quả học tập tụt dốc không phanh.
Đã vậy còn yêu đương nhăng nhít.
Tên nhóc kia còn không học cùng trường với Tiểu Mỹ, vừa không đi học lại chẳng làm lụng gì, là kẻ không nghề không ngỗng, chơi bời lêu lổng, chỉ có một cái mặt ưa nhìn mà đi ra thu hút ong bướm, bằng cách nào đó đã dụ được em gái.
Cũng bởi vì không phải là yêu nhau trong môi trường học đường cho nên giáo viên nhất thời không phát hiện ra được, hai đứa nó cứ như vậy yêu đương cả gần một năm.
Mãi đến khi bày trò đi hẹn hò ở rạp chiếu phim, tình cờ người gác cổng rạp chiếu phim lại là chiến hữu thân thiết với ông của họ nên sự việc mới vỡ lở.
Kể từ khi Tiểu Mỹ vào cấp ba, vì tình trạng điểm số liên tục tụt dốc thảm hại cho nên bọn họ cũng thắc mắc một thời gian rồi, sau đó còn cho rằng vì cô được thoát khỏi sự quản thúc kèm cặp của anh hai nên mới bộc lộ ra bản tính thực sự, gia đình cũng dần không còn kỳ vọng cô học đại học nữa.
Nhưng tốt xấu gì cô cũng là dựa vào năng lực của mình mà được nhận vào trường trung học số 1.
Hơn nữa gia đình cũng không thiếu mấy cái tiền học phí hay sinh hoạt phí này nọ, ít nhất cô phải học hết cấp ba và lấy cái bằng tốt nghiệp đã.
.