Thập Niên 80 Nữ Phụ Làm Tinh Thức Tỉnh Vả Mặt Hằng Ngày


"Mẹ, con không có ý đó.

" Vân San nhỏ giọng: "Mẹ đừng nói em gái như vậy.

"
Hai mẹ con phối hợp ăn ý, mẹ hát con khen hay, Vân Chỉ nhìn thấy rất hài lòng, đợi họ diễn xong, cô liền hô to một tiếng hay.

Phản ứng này!
Vân San và Lâm Bình đều ngây người, nhìn biểu cảm của đối phương, như thể vừa xem một màn hài kịch.

"Tiểu thư Vân Chỉ, không còn sớm nữa, ông chủ đang đợi cô.

" Quản gia Trần vội vàng đứng ra ngăn cản, chỉ sợ nếu để tiếp tục, ông ấy sẽ không kiểm soát được tình hình, dù sao thì đàn bà nông thôn đánh nhau rất dữ dội.

Vân Chỉ gật đầu, giọng nói trong trẻo: "Được, về nhà.


"
Lâm Bình khạc một bãi đờm xuống đất: "Nuôi ong tay áo, còn về nhà? Ngay cả nhà mình ở đâu cũng không biết! Chỉ biết bám vào cành cao, phù phiếm! "
Lời còn chưa dứt, đột nhiên Vân Chỉ quay đầu lại.

Lâm Bình chạm mắt với cô, lưỡi cứng đờ, không thốt ra được một chữ nào nữa.

Điên rồi! Sao ánh mắt của con nhóc chết tiệt này lại đáng sợ như vậy! Nó muốn ăn thịt người à.

Không ngờ, ngay sau đó Vân Chỉ lại cười, cười ngọt ngào, vô hại, còn thân mật gọi cô: "Mẹ, con sẽ nhớ mẹ.

"
Lâm Bình nổi hết cả da gà.

"Bình Tử, tuy bình thường Vân Chỉ không đứng đắn nhưng đến lúc quan trọng vẫn nhớ đến hai người, dù sao nhà họ Vân cũng nuôi nó mười tám năm, chắc chắn sẽ không nỡ.

" Quả phụ Vương vỗ vai Lâm Bình nói.


Lâm Bình nghiêng người, suýt ngã, cũng không biết tại sao đột nhiên lại cảm thấy bất an.

"Tiểu Chỉ à, rảnh rỗi thì về thăm ba mẹ, ba mẹ cũng nhớ con.

" Lâm Bình sợ Vân Chỉ trở mặt, lập tức tiến lên lấy lòng.

Vân Chỉ không nói gì, xách váy ngồi lên xe ô tô, quản gia Trần đóng cửa xe, Lâm Bình thở phào nhẹ nhõm, chỉ mong con ôn thần này mau chóng biến đi, đi càng xa càng tốt, đừng quay lại nữa.

Thực tế luôn không như ý, cửa sổ xe đóng chặt từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt nghiêng kiều diễm của Vân Chỉ.

Trái tim Lâm Bình đập thình thịch.

"Dì Vương đến đây.

" Vân Chỉ vẫy tay.

"Vân Chỉ, mày làm gì vậy?" Lâm Bình muốn xông lên, bị quản gia Trần chặn lại, nghiêm mặt nói: "Không có sự cho phép của tiểu thư Vân Chỉ, người ngoài không được đến gần nửa bước.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận