Quản gia Trần cất ô đen, bước tới, lấy ra một con dao sáng loáng từ trong cặp.
Lâm Bình sợ đến rụt cổ lại.
Vân Chỉ không nhịn được, cười khúc khích.
Ai mà ngờ được một người nghiêm túc như Giang Đình Chi lại mang theo một con dao bên mình.
"Sao Giang tiên sinh lại mang theo dao bên mình?" Vân San tò mò hỏi.
"Tình cờ thôi.
" Giang Đình Chi vuốt tràng hạt, tua rua màu nâu nhẹ nhàng đung đưa.
Ai tin lời này chứ?
Ít nhất thì Lâm Bình không tin, vội vàng xin lỗi: "Giang tiên sinh, tôi sai rồi, sau này không dám nói bừa nữa, xin tiên sinh nể mặt Chỉ Chỉ mà tha cho tôi.
"
"Bác khách sáo quá rồi.
" Giang Đình Chi khiêm tốn lễ phép: "Bác là mẹ nuôi của vợ tôi, cũng là trưởng bối của tôi, đương nhiên tôi phải kính trọng bác.
"
Thật ra anh không muốn biết bất cứ chuyện gì về Vân Chỉ, là quản gia Trần cứ khăng khăng kể cho anh nghe.
Nói xong, quản gia Trần đa cảm rơi nước mắt: "Tiên sinh, phu nhân đáng thương quá, anh nhất định phải giúp cô ấy trút giận.
"
Mặt Giang Đình Chi không biểu cảm, bóc một viên kẹo sữa cho vào miệng.
Với tính khí của Vân Chỉ mà còn cần người khác giúp sao?
Quản gia Trần liếc nhìn Giang Đình Chi, tiên sinh nói phu nhân không cần giúp nhưng vẫn đến, động lòng rồi, động lòng một trăm phần trăm rồi.
Quay lại sẽ gọi điện cho lão phu nhân, lão phu nhân biết chắc chắn sẽ rất vui.
"Giang tiên sinh đừng dọa tôi chứ?" Lâm Bình có linh cảm không lành.
"Phu nhân nhà chúng tôi đã báo án, chiều nay sẽ có cảnh sát đến điều tra, mong mọi người hợp tác.
" Quản gia Trần lấy danh thiếp trong túi quần ra: "Vị luật sư này có năng lực khá tốt, phu nhân chúng tôi đã liên hệ giúp, nhờ ông ấy giúp mọi người kiện tụng.
"
"???" Lâm Bình run rẩy toàn thân: "Cái gì, kiện tụng gì chứ?"
"Các người tráo đổi con của người khác, đây là hành vi vi phạm pháp luật, không biết sao?"
"Sao có thể?" Lâm Bình phản xạ có điều kiện hét lớn: "Chúng tôi không có trộm trẻ con, chỉ là đổi trẻ con thôi.
"
"Nói nhiều vô ích.
" Quản gia Trần suýt bị điếc vì tiếng hét: "Các người cứ nói với cảnh sát đi.
"
Lúc này Lâm Bình hoàn toàn hoảng loạn, phản ứng đầu tiên là kéo Vân San: "Tiểu San à, con nói vài câu với người ta, cầu xin cho ba mẹ con đi.
"