----Cô đã được thấm nhuần tư tưởng trở thành cô dâu của Vương Cương trong tương lai.
Cô không dám phản kháng và âm thầm chấp nhận mọi thứ, luôn nghĩ rằng kết hôn với Vương Cương sẽ có thể sống tốt hơn một chút.
Vài năm trước có thanh niên tri thức về nông thôn, bọn họ đã phá vỡ ảo tưởng của Vương Mai.
Hứa Nhất Ngưn là nữ trí thức xinh đẹp nhất, không chỉ có văn hóa mà còn dịu dàng và có giọng nói hay, hấp dẫn nhiều thanh niên tri trẻ, Vương Cương cũng là một trong số đó.
Sau khi kỳ thi tuyển sinh đại học đươc tổ chức lại, Hứa Nhất Ngưng như muốn chết đi sống lại vì thi rớt hai lần và không được nhận.
Bởi vì gia đình cho anh em kết hôn, trở về cũng không có nơi để sống.
Hứa Nhất Ngưng cũng sợ rằng cô sẽ không tìm được việc làm khi trở về nên cô ở lại khi nhóm thanh niên tri thức cuối cùng rời đi, điều này khiến Vương Cường nhìn thấy hy vọng.
Thật đáng tiếc khi Hứa Nhất Ngưng không thèm để ý Vương Cường mà quay sang để ý anh trai của anh ta.
Đời trước Vương Mai đã được định là sẽ kết hôn với Vương Cương, chuyện này cắt đứt tâm tư của Vương Cương, hơn nữa kết hôn có thể đến nhà máy để nhận thêm chút.
tiền.
Nhưng Vương Cương không vui, vết thương trên trán Vương Mai là kiệt tác trong cơn giận dữ của anh ta, không lâu sau để lại sẹo vì không đượ xử lý tốt.
Kể từ đó, trái tim Vương Mai đã bóng tối bao phủ!Sau khi kết hôn và ở nhà riêng, mọi người đều biết có hai cô con dâu nhà họ Vương.
Một người tài giỏi, hiền lành và tốt bụng, một người là thôn phụ, quê mùa dốt nát không bao giờ dám ngẩng đầu lên.
Hai nhà sát vách, Vương Cương luôn nhớ thương Hứa Nhất Ngưng, thường kêu Vương Mai giúp đối phương làm việc.
Khi Hứa Nhất Ngưng mang thai, Vương mai đã ở bên cạnh chăm sóc như một người mẹ già.
Kết quả là, Vương Cương đã làm ầm ĩ về việc sinh con trai cho anh ta chỉ để thỏa mãn suy nghĩ của mình khi nghe một câu nói đùa định hôn cho con gái của Hứa Nhất Ngưng.
Thậm chí thấy Vương Mai không có đông tĩnh liền nói Vương Mai buông tha cho mình, khiến Vương Mai mang tiếng không tốt.
Vương Mai không có nhà, cô là một cô dâu được muôi từ nhỏ, nhà họ Vương kiếm một cô con dâu mới và đuổi Vương Mai.
Khó khăn lắm mới mở cửa cải cách, có thể ra ngoài buôn bán làm ăn, thế mà Vương Mai gặp phải những kẻ buôn người.
Điều buồn cười là khi kết hôn với Vương cô không sinh con trai nhưng lại sinh được ba cô con gái, cuối cùng sau khi biết rằng bên kia bán mất con gái mình, Vương Mai đã tự sát.
Cô chưa bao giờ sống cho chính mình.
Nghĩ đến đây,Vương Mai cảm thấy chua xót, nước mắt bất giác rơi xuống.
Cô nhìn thẳng vào Vương Cương, bàn tay bất giác duỗi ra muốn bóp cổ đối phương, đó là điều trong giấc mơ mà cô mơ hằng đêm.
Khi tay Vương Mai sắp chạm vào cổ đối phương, cô do dự rút tay về.
Tạm thời không thể thoát khỏi cảnh này, có dạy cho Vương Cương một bài học thì cũng ích lợi gì, đây là nhà họ Vương, cho dù cô giết Vương Cương thì cũng không thể toàn thân rút lui.
Ông trời đã ban cho cô cơ hội làm lại chứ không để cô đến đồn cảnh sát ngồi xổm trong tù.
Để làm cho giống thật hơn, Vương Mai cởi quần áo của Vương Cương ra, anh ta uống rượu nên ngủ say như lợn chết, Vương Mai cau mày ghê tởm.
Cô véo tạo vài vết bầm tím trên cơ thể Vương Cương và đạp vào người anh ta vài cái rồi nằm xuống.
.