Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về Sủng Quan Kinh Thành


"Cháu gái, cháu muốn thuê nhà à? Cháu cứ đi thẳng con đường này, đến ngã ba thì rẽ trái, đi thêm mấy bước nữa sẽ thấy một căn nhà có cây hương xuân trong sân, cháu cứ đến đó hỏi thử xem."

"Vâng ạ!" Giang Thiên Ca cong mắt cười, "Cháu cảm ơn ông bà ạ!"

"Ha ha! Cô gái này trông xinh xắn thật, cười lên thật tươi!"

Đối với người tốt bụng, Giang Thiên Ca chưa bao giờ tiếc lời khen ngợi, cô cười nói: "Bà ơi, bà nói chuyện thật dễ nghe, bà cười lên cũng rất tươi, nhìn là biết bà là người phúc hậu rồi!"

Lời Giang Thiên Ca nói khiến mấy cụ ông cụ bà được một trận cười vui vẻ, bà cụ được khen còn đứng dậy, nói muốn đích thân dẫn Giang Thiên Ca đi.

Nhưng Giang Thiên Ca thấy tay bà chống gậy, bèn khéo léo từ chối.

Bà cụ cười tủm tỉm nói: "Thế thì cháu cứ đi thẳng đến đó, mẹ Kiến Quốc họ Lý, cháu cứ gọi là bác Lý là được, bà ấy dễ tính lắm."

Đi theo lời bà cụ chỉ dẫn, đi trong ngõ khoảng mấy phút, Giang Thiên Ca đã tìm thấy căn nhà có cây hương xuân trong sân.

Cổng sân đang mở rộng, ngước mắt lên đã có thể nhìn thấy trong sân bày biện không ít đồ đạc, còn có thể nghe thấy tiếng động leng keng bên trong.

Giang Thiên Ca đứng trước cổng gọi: "Có ai ở nhà không ạ?"


"Ai đấy?"

Một lúc sau, một bà cụ mặc áo cánh, đeo tạp dề, đầu đội mũ rơm đi ra, bà nhìn Giang Thiên Ca, nghi hoặc hỏi: "Đồng chí, ai đấy? Có việc gì không?"

Giang Thiên Ca nói: "Bác Lý, cháu nghe nói nhà bác có phòng cho thuê ạ? Cháu muốn thuê phòng."

Nghe vậy, bà Lý vui mừng, liên tục gật đầu: "Đúng rồi, nhà bác đang có phòng cho thuê đây, cháu vào xem đi."

Vừa dẫn Giang Thiên Ca vào nhà, bà Lý vừa cười nói: "Mấy hôm trước bác còn nói với con trai là đợi khi nào dọn dẹp nhà cửa xong thì sẽ ra đầu ngõ dán tờ rơi cho thuê nhà, không ngờ chưa kịp dán thì cháu đã đến rồi."

Rồi bà lại hỏi: "Cháu gái, sao cháu biết nhà bác cho thuê phòng thế?"

Giang Thiên Ca bèn nói là do mấy bà cụ ở đầu ngõ hóng mát chỉ cho cô.

Đi theo bà Lý vào sân, Giang Thiên Ca nhìn rõ toàn cảnh căn nhà, khác với những khu nhà tập thể mấy chục hộ gia đình sinh sống, đây là một căn nhà riêng biệt, tuy diện tích không lớn nhưng đầy đủ tiện nghi, lại sạch sẽ gọn gàng.

Căn nhà có kết cấu rất phổ biến, một gian nhà chính, hai gian phòng ngủ, bên trái và bên phải có ba gian nhà nhỏ, lần lượt là nhà bếp, nhà kho và nhà tắm.

Hai gian phòng ngủ, một gian bà Lý ở, một gian con trai và con dâu bà ở.

Cách đây không lâu, con trai bà được cơ quan phân cho một căn hộ chung cư, anh đã đưa vợ con đến đó ở.

Căn phòng bà Lý muốn cho thuê chính là căn phòng con trai bà ở trước đây: "Bác đã dọn dẹp sạch sẽ rồi, nếu cháu muốn thuê thì hôm nay có thể dọn đến ở luôn."

Xem xong, dù là môi trường bên trong hay bên ngoài, Giang Thiên Ca đều rất hài lòng, cô bèn hỏi đến giá thuê nhà.

Bà Lý cười, lên giọng nói:

"Cháu xem, nhà bác ở vị trí đẹp, sân vườn cũng rộng rãi, phòng ốc thì hai năm trước mới sửa sang lại, người bình thường muốn thuê bác cũng chưa chắc đã cho đâu."

"Bác thấy cháu là con gái, nhìn sạch sẽ, chắc chắn không phải người có thói quen xấu, bác mới đồng ý cho cháu thuê, bác cũng không lấy giá cao đâu, một tháng mười đồng."

Nói xong, bà cười quan sát phản ứng của Giang Thiên Ca.


Thực ra, mấy hôm trước bà cũng đã bàn bạc với con trai về giá cả cho thuê nhà, cũng hỏi han những người có kinh nghiệm cho thuê, trong lòng bà cũng nắm được mức giá chung, một tháng khoảng bảy tám đồng là cao nhất.

Nhưng ai mà chẳng muốn kiếm nhiều tiền hơn.

Dù sao thì việc mua bán cũng không thể chốt giá ngay được, cứ ra giá cao trước, không được thì thương lượng sau.

Giang Thiên Ca đương nhiên biết bà Lý đang hét giá, nhưng cô không mặc cả.

Thứ nhất là vì môi trường ở đây quả thật rất tốt, thứ hai là vì cô cũng không ở lâu.

Giang Thiên Ca nói: "Bác ơi, một tháng mười đồng cũng được ạ.

Cháu ở đây không lâu đâu, chỉ khoảng một tháng thôi.

Trong thời gian ở đây, cháu muốn ăn cơm cùng bác, tiền cơm cháu sẽ trả riêng, bác thấy sao ạ?"

Bà Lý đã chuẩn bị tinh thần để mặc cả một trận rồi, không ngờ Giang Thiên Ca không những không mặc cả mà còn tạo thêm cơ hội kiếm tiền cho bà, bà không cần suy nghĩ đã đồng ý ngay.

Còn việc Giang Thiên Ca ở lâu hay không, bà cũng không quan tâm, dù sao người muốn thuê nhà cũng nhiều, đợi Giang Thiên Ca chuyển đi, bà lại đi dán tờ rơi là được.

Kiếm được tiền mới là quan trọng, còn những chuyện khác, tính sau.

Bà Lý đã đồng ý, Giang Thiên Ca bèn trả tiền thuê nhà tháng này luôn tại chỗ: "Ngày mai cháu sẽ dọn đến ạ."


Bà Lý vui vẻ gật đầu: "Được, cả ngày bác đều ở nhà, đến lúc nào thì cháu cứ gọi, bác ra mở cửa cho."

Rời khỏi nhà bà Lý, Giang Thiên Ca không đi ngay mà đi dạo vào sâu bên trong con ngõ.

Hơn một tháng tiếp theo cô sẽ sống ở đây, cô muốn đi dạo một vòng để ghi nhớ đường xá xung quanh.

Đi được một lúc, cô bất ngờ phát hiện ra con ngõ này còn ẩn chứa điều thú vị.

Ban nãy lúc mới đến đầu ngõ, cô chỉ cảm thấy môi trường sống ở đây khá tốt.

Nhưng không ngờ, sâu bên trong con ngõ lại có một căn biệt thự bề thế, uy nghiêm với lính gác đứng canh cổng.

Chắc hẳn có nhân vật lớn sống trong con ngõ này.

Nhìn căn biệt thự nguy nga, tráng lệ đó, Giang Thiên Ca cảm thấy rất yên tâm.

Như vậy thì an ninh ở đây chắc chắn rất tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận