“Là như vầy, hiện tại cháu đã tám tuổi rồi, hẳn là cần phải đến trường, nếu không có hộ khẩu thì không thể đi học, cho nên cháu sửa lại họ, chung họ với ông nội, sau đó sẽ đăng ký vào hộ khẩu nhà chúng ta, như vậy liền có thể đi học.
Nếu về sau yêu cầu sửa đổi, thì sửa lại là được.” Cái lý do này là Chu Sơ Dương cân nhắc hồi lâu mới nghĩ ra được, ông bà nội rất coi trọng tổ tiên, không có khả năng cho Chu Sơ Dương tùy tiện sửa họ, nhưng ông bà nội lại rất ủng hộ Chu Sơ Dương đi học, cho nên Chu Sơ Dương là đứa trẻ trình độ văn hóa cao nhất ở trong thôn, vẫn là một bé gái, bởi vì ông bà nội không muốn con gái của người có học lại là một đứa không có văn hóa chữ nghĩa, sợ Chu Sơ Dương bị cha của mình ghét bỏ.Thành tích của Chu Sơ Dương quả thật không tệ, bởi vì cô cũng muốn đi tìm cha của cô, để ông ta có thể nhìn thấy thành tích tốt của cô, sẽ động viên khích lệ cô.
Chính là cuối cùng bởi vì bản thân ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa*, ăn chơi đua đòi nên không thi đậu cao trung*.* Ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa: ăn thì nhiều, nói thì mạnh mồm, khoác lác, còn làm thì chẳng ra gì.*Cao trung: trung học phổ thông, cấp 3Ở đời trước, vì để cho Chu Sơ Dương đi học, ông bà nội tiêu tốn không ít sức lực, cũng khiến cho cậu mợ cùng các dì các cô nảy sinh ra không ít oán hận, luôn cảm thấy cho dù cộng lại tất cả các cháu trai cháu gái cùng cháu ngoại trai cháu ngoại gái, đều sẽ không bằng Chu Sơ Dương, làm cho ông bà nội và bọn họ dần trở nên xa mặt cách lòng.Đời này, có thể thay đổi họ, còn có thể thuận lợi đi học, một công đôi chuyện.Ông nội trầm ngâm một chút, nói với bà nội: “Việc này quả thật là vấn đề, bất quá Dương Dương, đây là chuyện lớn, cháu để ông suy ngẫm lại đã.”Chu Sơ Dương gật gật đầu, nói: “Ông bà nội yên tâm, cháu nhất định sẽ nghiêm túc học tập.”Ông nội gật gật đầu, bà nội cầm tay Chu Sơ Dương thở dài.Hôm sau, dì cả đến nhà, nhìn thấy Chu Sơ Dương đang ở trong sân hái rau, khích lệ nói: “Dương Dương thật hiểu chuyện!”Chu Sơ Dương ngượng ngùng cười cười, hô một tiếng dì cả.Dì cả là con gái lớn của ông bà nội, rất hiếu thuận với ông bà, thường xuyên đến thăm hai người, đối xử với Chu Sơ Dương cũng không tệ.Dì cả xách theo đường đỏ cùng trứng gà tới, bà nội xua tay nói: “Mỗi lần con tới đều xách theo đồ đạc, nhà chồng của con sẽ có ý kiến!”Dì cả để đồ xuống, nói: “Ngày thường con không ở cạnh hai người, cho nên chỉ có thể đưa chút đồ vật, xem như chút long hiếu thảo của mình.”Bà nội nói cho dì cả nghe việc Chu Sơ Dương muốn sửa họ, dì cả nói: “Dương Dương có thể nghĩ như vậy đương nhiên rất tốt! Phải biết rằng, ở bên kia, liền ai cũng gọi là nhà kẻ ngốc, mẹ biết không, cả nhà bọn họ liều mình liều mạng, dồn hết sức lực để cung cấp cho cái tên nhóc đó đi học, thời điểm trước kia mọi người đều cười cợt nhà bọn họ phí công sức phí tiền bạc, nhưng bây giờ mẹ nhìn lại xem, hiện tại tên nhóc đó so với ai khác đều tốt hơn rất nhiều! Còn biết hiếu kính người trong nhà, cuộc sống càng ngày càng tốt.
Cho nên chúng ta bên đó đều đưa mấy đứa nhỏ đi học.”Bà nội gật đầu đồng ý: “Mặc kệ thế nào, biết thêm nhiều chữ luôn là chuyện tốt.”“Không riêng gì biết chữ, còn phải học tính toán! Tên nhóc kia giúp thôn trưởng tính sổ, bàn tính của nhân viên lâu năm đều tính không bằng hắn.
Mẹ nói hắn có bao nhiêu lợi hại! Hơn nữa, hộ khẩu xác thật là một vấn đề, Dương Dương không thể luôn không có hộ khẩu, trước kia có một đứa trẻ, không phải bởi vì không có hộ khẩu, trường học không nhận sao! Trong nhà nhờ không ít mối quan hệ, dùng không ít sức lực, đứa trẻ mới có thể đi học.
Con nói cho mẹ biết, đứa trẻ không có hộ khẩu, mỗi học kỳ đều phải nháo một lần, hết sức phiền toái, trước hết cứ làm hộ khẩu không phải thuận tiện hơn sao.”.