Thập Niên 80 Vợ Trước Pháo Hôi Nghịch Tập


Nhưng sau khi trở về, anh ta cũng không hề nói muốn đón cô và con lên thành phố, thậm chí sau đó còn viết đơn ly hôn gửi cho cô với lý do hôn nhân rạn nứt.

Cô không thể chấp nhận được cho nên đành dẫn con vượt nghìn dặm xa xôi tới tìm anh ta, sau đó mới phát hiện ra anh ta đã bám được vào cô con gái của phó xưởng trưởng xưởng dệt, hơn nữa, cô vợ mới cưới này đã có bầu.

Trong sách, cô cầu xin anh ta đừng bỏ rơi mình với con nhưng người đàn ông này nào còn một chút tình yêu gì với cô nữa đâu, anh ta kiên quyết bắt hai mẹ con phải cút hết.

Vì thế, cô tức không chịu được, hơn nữa còn cãi nhau to một trận với anh ta ngay trong xưởng, nhưng không ngờ, một trận cãi vã này của cô đã khiến Trần Thế Khang sinh lòng tàn nhẫn, cuối cùng lái xe đâm chết bọn họ.


Lúc đó Châu Tiểu Tuệ sợ quá choàng tỉnh, tuy rằng Trần Thế Khang quả thật mới gửi đơn ly hôn cho cô nhưng cô cũng không tin toàn bộ mọi chuyện trong giấc mơ.

Cho nên cô đấu tranh rất lâu, cuối cùng quyết định thuận theo cái tên của nhà xưởng đã được nhắc tới trong mơ để tìm anh ta, không ngờ lại thật sự để cô tìm được người.

Cô thu lại suy nghĩ, lạnh lùng nhìn người đàn ông rồi cười đáp: “Trước đó anh viết thư có nói với tôi tên của nhà xưởng, tôi điều tra địa chỉ rồi đến đây thôi.



Sắc mặt của Trần Thế Khang hơi thay đổi, anh ta không ngờ mình chỉ thuận miệng nhắc tới một câu, kết quả một người phụ nữ nông thôn nửa chữ bẻ đôi còn không biết như cô chỉ thông qua một cái tên của nhà xưởng lại có thể tìm tới tận đây?
Anh ta trầm giọng nói: “Thế tại sao cô tới mà không báo trước với tôi một tiếng? Cô có biết mình đột ngột chạy tới xưởng như thế, nếu để mọi người biết tôi đã kết hôn sẽ làm ảnh hưởng tới đường làm quan của tôi không hả?”
Châu Tiểu Tuệ vốn không muốn tin vào toàn bộ mọi thứ trong mơ, nhưng bây giờ nhìn thấy phản ứng của người đàn ông này đối với cô và con là cô càng ngày càng cảm giác được anh ta chắc chắn có chuyện đang giấu mình.

Cô nhíu mày, ánh mắt hơi lạnh đi: “Trần Thế Khang, tôi là vợ của anh đấy, tại sao anh lại sợ chúng tôi tới xưởng của anh như vậy, bộ anh chê chúng tôi làm mất mặt mình sao?”
Đương nhiên Trần Thế Khang muốn nói luôn là rất mất mặt rồi, làm sao anh ta có khả năng để cho người khác biết mình đã kết hôn với một cô gái nông thôn, lại còn có con nữa chứ?
Nhưng bây giờ anh ta không thể nói: “Không có, tôi không có ý đó mà!”
Châu Tiểu Tuệ nhìn anh ta với vẻ mặt hờ hững: “Nếu đã không có vậy chúng tôi tới đây tìm anh thì đã làm sao? Hay là anh đã làm ra chuyện gì không thể cho người khác biết mà chột dạ, cho nên mới không cho chúng tôi qua đây?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận