Thập Niên 80 Xuyên Điền Văn Đền Đáp Tổ Quốc


Tiếp tục đi học, nhưng Lâm gia cung cấp cho cô ăn, cung cấp cho cô ở, cô cũng không thể cái gì cũng không làm, cho nên buổi sáng Lâm Sơ trời còn chưa sáng đã đến trường học, trời tối mới có thể ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, cuối tuần còn phải xuống đồng làm việc, những thứ này Lâm Sơ cũng vui vẻ tiếp nhận, chỉ cần Lâm Ái Quốc đừng yêu cầu quá mức là được.

Lại là một ngày cuối tuần, ngô trong ruộng đã bắt đầu bứt bông, lúc trồng bổ sung ở thôn Thanh Thủy đều thích trộn lẫn chút bí đỏ và hạt dưa chuột, đợt mưa năm nay không tệ, bí đỏ và dưa hấu mọc rất tốt, đã treo trái cây, thỉnh thoảng còn có thể tìm được mấy quả lớn, Lâm Sơ cắt sọt cỏ heo trong ruộng ngô, thuận tay còn có thể tìm được mấy quả dưa chuột, lớn hơn bàn tay một chút, vừa óng ánh vừa xanh biếc, vừa ngọt vừa giòn.

Kiều Hiểu Hiểu cũng bị đuổi ra ngoài cắt cỏ heo, đất của Kiều gia và đất của Lâm gia liền một khối, Lâm Sơ rửa dưa chuột trong suối nhỏ, đưa cho một mình Kiều Hiểu Hiểu, hai người ngồi ở dưới một gốc cây ven đường hóng mát, ve sầu trên cây làm cho người ta tâm phiền ý loạn, cánh tay Kiều Hiểu Hiểu xua loạn một trận: "Muỗi lại tới cắn tớ, ngứa muốn chết.

"
Lâm Sơ một cái tát đánh chết một con muỗi muốn hút máu trên cánh tay mình, trong lòng không nổi một tia gợn sóng, bình bình đạm đạm, cô ngồi vững vàng như bàn thạch.


"Sắp cắn chết tớ rồi, về nhà.

" Kiều Hiểu Hiểu bị cắn thật sự không chịu nổi nữa, Lâm Sơ cũng theo cô ấy đeo gùi trở về.

Đột nhiên tiếng chuông xe đạp vang lên, sáu bảy thiếu niên đạp xe đạp lướt qua hai người như một cơn gió, Lâm Sơ hơi quay đầu nhìn lại, cùng ánh mắt thiếu niên cầm đầu giao nhau, thiếu niên mặc áo T-shirt tẩy đến trắng bệch, ánh mắt kiệt ngạo bất tuân, khuôn mặt mặc dù gầy gò nhưng rất đẹp mắt, thoạt nhìn không kém cô bao nhiêu tuổi.

Kiều Hiểu Hiểu ở phía sau rống to: "Kiều Song Kỳ, em còn chưa làm xong bài thi lại ra ngoài lêu lổng, chị muốn cáo trạng với mẹ.

"
"Còn mấy ngày nữa là thi vào trung học phổ thông, thi không đậu trung học phổ thông chị xem em làm sao bây giờ.

" Kiều Hiểu Hiểu bị tức giận giậm chân, hòn đá nhỏ bên chân bị cô đá một cước ra thật xa: "Từ sau khi chơi với đám người Thẩm Thanh Dương thì bài tập cũng không làm, suốt ngày chạy ra ngoài lêu lổng.

"
Nghe ngữ khí của Kiều Hiểu Hiểu, có vẻ cô ấy có ý kiến rất lớn đối với Thẩm Thanh Dương, rất không muốn gặp đối phương.


"Thẩm Thanh Dương?" Lâm Sơ cảm thấy cái tên này có chút giống như đã từng quen biết.

"Đúng vậy, tớ cũng không biết bọn họ chơi cùng một chỗ như thế nào, trước kia em trai tớ rõ ràng rất ghét cậu ta.

"
Lâm Sơ nhớ tới, nhân vật Thẩm Thanh Dương này chỉ xuất hiện thoáng qua khi tiểu thuyết kết thúc, trong truyện dùng rất ít bút mực để miêu tả về anh, chỉ mấy nét bút ít ỏi đã có thể khái quát cuộc đời anh, miêu tả đối với anh chỉ có mấy câu ngắn ngủi, trong sách miêu tả đối với anh là như thế này:
[Người đàn ông này gọi là Thẩm Thanh Dương, tuổi còn nhỏ đã khắc chết người thân, là ngôi sao chổi trong miệng người trong thôn, thời niên thiếu phản nghịch ngoan liệt, chính là một thiếu niên như vậy, rất nhiều năm sau trở thành doanh nhân nổi tiếng gần xa, trái lại những người khác, kết cục quả thực khiến người ta thổn thức.

Chữ viết lạnh như băng trong sách trở nên sống động từ khi Lâm Sơ nhìn thấy Thẩm Thanh Dương.

Tiếp tục học thêm một tháng nữa là nghỉ hè, tiếp theo còn có cuộc thi cuối kỳ, trên đường đến trường Kiều Hiểu Hiểu ồn ào một đường,

Cô ngược lại không lệch môn, thành tích mỗi môn cơ bản chỉ quanh quẩn trên dưới bảy mươi điểm.

Lâm Sơ nghe Kiều Hiểu Hiểu lảm nhảm, lỗ tai cũng sắp nghe ra kén rồi, quyết định giúp Kiều Hiểu Hiểu học bổ túc, nghe xong cả người Kiều Hiểu Hiểu đều kích động, ngay cả xe đạp cũng bị cô ấy đạp xiêu xiêu vẹo vẹo: "Tớ biết cậu tốt nhất mà, hu hu hu, ngày mai tớ mang bánh bao cho cậu.

"
Lâm Sơ cố ý hy sinh thời gian nghỉ trưa để học bù cho Kiều Hiểu Hiểu, Lâm Sơ dùng phương thức mà Kiều Hiểu Hiểu có thể nghe hiểu để học bổ túc, Kiều Hiểu Hiểu lại làm đề, phát hiện quả thật suy nghĩ rõ ràng hơn không ít, đặc biệt là tiếng Anh, hơn nữa Kiều Hiểu Hiểu còn phát âm Lâm Sơ còn tiêu chuẩn hơn cả cô giáo Từ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận