Thập Niên 80 Xuyên Điền Văn Đền Đáp Tổ Quốc


Chờ người đi rồi trong phòng bệnh nháy mắt liền an tĩnh lại, Kiều Song Kỳ lấy nước nóng trở về, thấy Thẩm Thanh Dương đang lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng nhìn ra ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ chỉ có chim nhỏ dừng ở trên cây lại bay đi.

Kiều Song Kỳ hạ mắt, đôi khi hắn cũng cảm thấy tính tình Thẩm Thanh Dương quá lạnh, hắn có thể một mình đợi một ngày không nói một câu, Lâm Sơ để cho mình cùng Kiều Hiểu Hiểu cũng cùng đi học bổ túc, một phần nguyên nhân trong đó có lẽ cũng là vì Thẩm Thanh Dương đi.

Lâm Sơ đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Kiều Song Kỳ, suy nghĩ của cô rất đơn giản, năm nay Kiều Hiểu Hiểu cùng cô khai giảng chính là cấp ba, Kiều Song Kỳ cũng thành công lên lớp 10, trong sách nói hai người cuối cùng cũng chỉ kém vài điểm mà không có thi lên đại học, kết cục tuy rằng trôi qua không kém, nhưng cũng không thể nói là tốt, mà cô hy vọng hai người có thể thi lên đại học, đương nhiên có một phần nguyên nhân cũng là vì Thẩm Thanh Dương, tính tình hắn quá lạnh.

Lâm Sơ vừa suy nghĩ, vừa thờ ơ nhìn đường phố, đột nhiên nhìn thấy phía trước có một nam một nữ đang thân mật đi cùng một chỗ, nhìn hình ảnh sau lưng thì biết là người cô tốt của cô, Lâm Sơ kích động vỗ vỗ Kiều Hiểu Hiểu: "Hiểu Hiểu, dừng xe.


"
Kiều Hiểu Hiểu ồ ồ hai tiếng, còn chưa rõ Lâm Sơ muốn làm gì, nhưng vẫn ngừng lại: "Sao vậy?"
"Cậu xem người nọ không phải rất giống Lâm Xảo Mai sao.

" Lâm Sơ chỉ chỉ hai người phía trước, hai người cũng không phát hiện có người đang nhìn mình.

Kiều Hiểu Hiểu nhìn theo ngón tay Lâm Sơ, vừa nhìn thật đúng là vậy, cô ấy lập tức ngầm hiểu: "Cô cậu và nhân tình của cô ta?"
Lâm Sơ ném cho cô ấy một ánh mắt trẻ nhỏ dễ dạy, nhảy xuống xe đạp, lén lút đi theo: "Tớ phải xem bọn họ muốn làm gì, cậu ở đây chờ tớ một lát.

"
Kiều Hiểu Hiểu sao có thể bỏ qua cơ hội này, cô ấy dừng xe đạp lại, tìm một ông chú mở cửa hàng bên cạnh trông xe giúp, sau đó cũng đi theo, Lâm Sơ thấy Kiều Hiểu Hiểu đi theo, thở dài, người bát quái này, nên thích hợp làm chó săn.


Hai người lén lút đi theo sau Lâm Xảo Mai, lần này Lâm Sơ rốt cục tận mắt nhìn thấy tướng mạo của người đàn ông, quả nhiên giống như trong sách viết, là một người đàn ông rất thanh tú, thấy Trần Giang không chạy, trong lòng Lâm Sơ chậc chậc hai tiếng, Lâm Xảo Mai còn đang trách con trâu ăn cỏ, đang cảm thán chợt nghe thấy vừa rồi còn cùng hai người Mỹ xảy ra tranh chấp.

Lâm Sơ và Kiều Hiểu Hiểu liếc nhau, ăn ý ngồi xổm ở góc tường dán tai lên.

Lúc Trần Giang mới bắt đầu tìm được Lâm Xảo Mai, Lâm Xảo Mai thật sự sợ hãi, sợ hắn lại uy hiếp mình đưa tiền cho hắn, nhưng sau đó khi Lâm Xảo Mai phát hiện Trần Giang thay đổi lại mừng rỡ, không thể phủ nhận, Trần Giang so với người chồng đầu gỗ của cô ta vừa trẻ hơn lại hiểu lãng mạn hơn, hơn nữa chồng cô ta quanh năm không ở nhà, cho nên sau khi Trần Giang chủ động lấy lòng mình thì Lâm Xảo Mai liền rơi vào tay giặc.

Dựa theo lời Lâm Sơ mà nói, hành vi như vậy của Lâm Xảo Mai không thể nghi ngờ là loại người yêu đương mù quáng.

Bỗng nhiên con mắt Lâm Xảo Mai chợt mở to: "Một ngàn đồng tiền, em kiếm đâu đưa cho anh được, đi trộm đi cướp sao?"
Cách xa Lâm Sơ cũng có thể nghe ra sự phẫn nộ trong lời nói của Lâm Xảo Mai, Lâm Xảo Mai tức giận vung tay muốn rời đi, Trần Giang thấy thế lập tức chắn trước mặt Lâm Xảo Mai không cho cô đi, không thể phủ nhận, dáng vẻ người đàn ông này dỗ người rất tốt, không biết hắn cúi đầu nói câu gì với Lâm Xảo Mai, Lâm Xảo Mai vừa rồi còn đang tức giận vậy mà chậm rãi yên tĩnh lại.


"Thật sao?" Lâm Xảo Mai có chút không tin nhìn về phía Trần Giang.

Trần Giang gật gật đầu, khuôn mặt trắng nõn, không giống với đàn ông trong thôn, lúc nhìn về phía Lâm Xảo Mai lại mang theo ý cười như có như không, dáng vẻ này quá câu người, Lâm Xảo Mai chỉ nhìn vẻ mặt này tức giận đã tiêu tan một nửa.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận