Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Màu sắc và hương vị kia có sức hấp dẫn quá lớn.
Lâm đại tẩu theo bản năng hỏi: "Thím hai, thịt đâu ra mà em nấu nhiều như vậy?"
Mẹ Lâm cũng đau lòng, thịt này trông cũng đến tám lạng, cắt thành miếng thịt xào rau có thể ăn hai ba bữa.
La Mẫn thấy tất cả mọi người nhìn mình vội vàng giải thích: "Vợ chú ba mua hai cân thịt ba chỉ về, nói lấy một cân để tối nay làm thịt kho tàu ăn.
"
Cô ấy có chút thấp thỏm, cũng cảm thấy mình giống như mình bị ma ám, đúng là nghe lời vợ chú ba nói nấu một cân thịt kho tàu, cách ăn này cũng sắp vượt qua địa chủ cũ rồi.
Mọi người kinh ngạc: Vợ chú ba mua á?
Trẻ con không nghĩ nhiều như vậy, nhìn chằm chằm miếng thịt kia đã không dời mắt được.
Ngay lúc trong lòng mọi người nhà họ Lâm có một vạn cái dấu chấm hỏi, không biết nói gì, Chu Vân Mộng từ phòng khách đi ra.
"Thịt kho tàu làm xong rồi à? Chị dâu nấu cơm thơm quá.
"
Cô nhìn về phía mẹ Lâm nói: "Mẹ, con đi khám bác sĩ ở sở y tế nói không có chuyện gì, có điều phải ăn nhiều thịt một chút để bổ sung.
Vừa vặn ở đó gặp phải một người bạn học của con, nhà cô ấy có cách mua mà không cần phiếu thịt, một cân hai xu, nên con mua hai cân thịt ba chỉ về.
"
Nói xong còn lộ ra vẻ mặt đau lòng: "Một đồng mẹ đưa con xài hết rồi, con còn phải bù một đồng hai hào vào đó.
"
Sau đó cô ra vẻ có lý nói: "Chính con đã bỏ tiền ra mua một cân thịt để chị dâu làm thịt kho tàu, tối nay con phải ăn nhiều thịt bổ một chút mới được, mọi người cũng có thể ăn nhiều một chút để bồi bổ.
"
Cái kiểu nói này ý là nhờ có cô thì bọn họ mới có thể ăn thịt, là ngữ khí các người chiếm tiện nghi của tôi, Lâm đại tẩu nghe thế mà hiếm khi không không tức giận.
Nói vài câu thì có làm sao đâu, thịt ăn vào trong miệng mới là thực tế, như vậy cô ấy mới không đau lòng Chu Vân Mộng cầm đi một đồng tiền từ nhà mình.
Một đồng này đổi hai cân thịt ba chỉ về, quá có lời rồi!
Mẹ Lâm cũng không phản đối, vợ chú ba nói thịt này là cô mua bằng tiền bản thân, muốn ăn như thế nào thì ăn như thế đó, các cô và bà còn được thơm lây theo.
Ba cha con Lâm gia lại càng không biết nói gì.
Chu Vân Mộng thấy bọn họ ngây ngốc đứng đó, dứt khoát nói: "Đứng đó làm gì? Ăn cơm đi, thịt kho tàu của con sắp nguội rồi.
"
Nói xong ngồi vào trước bàn cơm trước tiên.
Ba đứa nhỏ lập tức vỗ tay vui vẻ nói: "Ăn thịt ăn thịt!"
La Mẫn vội vàng vào phòng bếp bưng thức ăn còn lại, Lưu Hồng Mai cấp tốc đi lấy bát.
Chia cơm xong, mọi người nhìn chằm chằm đĩa thịt kho tàu đầy ắp kia, ai cũng không động đũa trước.