Thập Niên 80 Xuyên Thành Nàng Dâu Lười Biếng


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bên nhà chú ba, Chu Vân Mộng đang xem tạp chí.

Các truyện đăng trên báo Thanh niên đều là những bài viết ngắn, dài một hai nghìn chữ.

Hoặc họ viết về những sinh viên đại học trẻ tuổi làm việc chăm chỉ để tiếp thu kiến thức ở trường và cống hiến hết mình cho thực hành nghiên cứu khoa học; hoặc họ viết về những công nhân xưởng miệt mài với công việc và đổ mồ hôi đầm đìa; hoặc họ viết về những người trẻ có học thức về quê để kiếm sống, tham gia lao động sản xuất.

Nó giống như một cuốn tiểu sử cá nhân điển hình, tập trung vào một con người chân thành và đầy nhiệt huyết.

Chu Vân Mộng đọc một cách thích thú, loại văn bản này đối với cô không khó.

Sinh viên đại học trẻ và Tri Thanh xuống nông thôn là có thể viết bằng kinh nghiệm đọc văn niên đại trước đó.

Nếu là công nhân phân xưởng, trong trí nhớ nguyên thân không ít bạn học đều là con cái công nhân, đều là nhân vật tham chiếu thỏa đáng.

Cuối trang, Chu Vân Mộng bất ngờ phát hiện ra một tạp chí khác cùng tạp chí đang xin bản thảo truyện dài, nội dung yêu cầu cũng tương tự như truyện thanh xuân.

Như vậy là có đầu mối rồi.

Còn có ba tờ báo cô mua, bài viết đăng càng thêm dâng trào, rộng rãi, cổ vũ lòng người, Báo Công nhân và Báo Nông thôn cũng như tên, Báo Tuần tỉnh lại liên quan đến mọi mặt cuộc sống của toàn tỉnh.

Những tờ báo này phần lớn là biên tập viên tòa soạn viết, chỉ có một số ít là công khai trưng cầu ý kiến.

Chu Vân Mộng dự định sẽ dành thời gian trong ngày để đi lang thang khắp làng và tận mắt chứng kiến sự nhiệt tình của người dân lao động trong vụ thu hoạch mùa thu năm nay, đồng thời nỗ lực viết những bài báo càng chân thực càng có sức hút hơn.

Tính của cô chính là như vậy, hoặc là không làm hoặc là làm tốt nhất.

Bởi vì sau khi cố gắng hết sức, cô có thể thoải mái nằm nghỉ.

Sau khi có kế hoạch, Chu Vân Mộng đặt tạp chí báo chí lên bàn, nằm lên giường xoa bóp bắp chân rồi đi ngủ.

Thức khuya viết văn ư, không thể nào.

Người nhà họ Lâm được một đêm ngủ ngon lại hạnh phúc, ngủ ngon vì được ăn món ưa thích còn được ăn no.

Chỉ có điều hàng xóm xung quanh mới khổ, lúc chạng vạng tối tất cả mọi người đều ngửi thấy mùi thịt thơm đó.

Người lớn đã nhịn được nuốt nước miếng còn phải dỗ trẻ con: “Ăn cái gì mà ăn, hôm qua không phải con mới ăn thịt sao?”
Mọi người đều được ăn thịt lợn mổ trước vụ thu hoạch ngày hôm qua, họ rất hài lòng, công việc hôm nay cũng không hề mệt mỏi chút nào.

Gia đình nhà họ Lâm khá giả, có con trai đi lính nên việc họ ăn nhiều thịt là chuyện bình thường.

Trong lòng họ nghĩ như vậy, đêm khuya yên tĩnh nằm ngủ với chút phiền muộn.

Vội vàng kéo chăn mà ngủ, càng nghĩ lát nữa bụng càng đói càng khó ngủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui