Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Điều này khiến mọi người hơi lo ngại, không phải vợ chú ba đi mua thịt đã gặp phải chuyện gì chứ?
Khuôn mặt đen của cha Lâm không biểu lộ gì, nhưng trong lòng ông cũng hơi lo lắng.
Chị dâu cả nói: "Không thể được, nếu có đi bộ thì giờ cũng phải về tới rồi, không biết xảy ra chuyện gì rồi?"
Ánh mắt chị ấy cũng không ngừng liếc ra ngoài.
Anh cả và anh thứ hai cũng cúi đầu im lặng.
Không lâu sau họ thấy vợ chú ba trở về, lúc này bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ Lâm vội hỏi: "Vợ chú ba, sao con đi lâu như vậy mới về, không gặp phải chuyện gì chứ?"
Sau khi Chu Vân Mộng đi từ nhà mẹ đẻ ra, theo đường cũ đi qua ba thôn, đến ngã ba rừng trúc để tránh ánh nắng mặt trời, chủ yếu để cho hai chân này nghỉ ngơi một chút, sau đó mới tiếp tục đi trở về.
Cô lắc đầu: "Không có đâu, con đã tìm bạn học mua một cân thịt, béo lắm, chị hai chị mau cầm vào phòng bếp để đi.
"
Thịt ba chỉ ngon nhất, nhưng cũng khó mua.
Mỗi lần đều lấy thịt ba chỉ trở về dễ dàng khiến người ta hoài nghi, thời đại này tất cả mọi người thích thịt heo có nhiều mỡ, có thể chiên nhiều mỡ heo xào rau, cho nên cô đã lấy thịt chân sau tương đối béo từ trong siêu thị.
Chú ý tới ánh mắt lo lắng của mọi người, Chu Vân Mộng giải thích: "Con có trở về nhà mẹ đẻ một chuyến, cũng mua chút thịt đưa về cho mẹ và các anh của con ăn, cho nên mới trở về chậm.
"
Lúc này cả nhà họ Lâm mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó tâm trí họ chỉ quan tâm đến miếng thịt cô mua về, thế mà thật sự không cần phiếu thịt cũng mua được, chút lo lắng còn lại trong lòng cũng mất đi, họ rất vui vẻ.
Cha mẹ Lâm không để ý nhiều đến chuyện vợ chú ba nói có mua thịt về nhà mẹ đẻ, tiền của con dâu thích tiêu như thế nào là chuyện của cô, thỉnh thoảng hiếu kính cha mẹ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Hai chị dâu cũng không thèm để ý, còn hâm mộ cô, nếu là các chị ấy muốn làm như vậy cũng phải là người có tiền mới được, bây giờ còn đang là vụ thu hoạch mùa thu, ai cũng muốn mua chút thịt đưa đến nhà mẹ đẻ.
Đáng tiếc họ không giống vợ chú ba, người cầm trong tay toàn bộ tiền sính lễ lại có những cách mua thịt riêng.
Mẹ Lâm: "Vợ chú ba vất vả rồi.
"
Bà lại lên tiếng: "Mau ăn cơm đi, ăn xong nghỉ ngơi buổi chiều còn phải đi làm.
"
Chị dâu Lâm nhanh chóng bỏ thịt xuống giếng để bảo quản nó.
Cả nhà cùng nhau ăn cơm.
Mấy ngày kế tiếp, Chu Vân Mộng gặp rắc rối.
Liên tục viết văn hai ngày đầu đã mệt muốn chết, lại chạy tới thị trấn gửi thư xong còn đưa thịt cho nhà mẹ đẻ hai chân mệt muốn chết, xem ra bản thân chưa được nghỉ ngơi đủ rồi.