Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi bị kẹo cám dỗ, bọn trẻ do dự chưa đầy ba giây trước khi gật đầu đồng ý và tỏ ra rất tích cực.
Hơn nữa, Chu Vân Mộng rất hưởng thụ.
Ba đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại trên vai trái phải và đốt sống cổ tuy không đủ khỏe nhưng vẫn ấn mạnh vì viên kẹo, xem như cũng đáng, cô rất thoải mái.
Máy móc tương lai, đương nhiên so với nhân công mạnh hơn, chứ không phải tay nghề của đứa trẻ tệ.
Cũng chính vì thấy ba đứa trẻ này đã thân thiết với mình, không còn sợ hãi nữa nên cô mới nhờ chúng làm công việc này.
Nhìn xem, Lưu Hồng Mai thấy cũng không tức giận.
Chu Vân Mộng rất hài lòng.
Thay đổi một chút cũng là thay đổi, người nhà họ Lâm bắt đầu tiếp nhận sự lười biếng của cô từ tận đáy lòng, cho dù chỉ là một chút.
Ngay cả độ khoan dung của chị Lâm đối với cô cũng cao hơn trước.
Sau khi ăn cơm xong, Chu Vân Mộng trở về phòng mình, ý niệm cô khẽ động, ngay lập tức tiến vào vào siêu thị di động.
Cô lấy xúc xích nguyên thịt để bổ sung cho bữa ăn của mình, trưa nay cô đã không ăn thịt.
Trong khoảng thời gian này cô đã ăn thêm không ít ở siêu thị.
Ngoại trừ bữa làm thịt kia, nhà họ Lâm hoặc là mỡ heo xào rau, hoặc là nấu canh trứng hoa, cơm vừa thô vừa nhỏ, ăn kèm với khoai lang và ngô, nhưng như vậy vẫn nhạt nhẽo.
Tuy rằng đồ ăn như vậy ở đội sản xuất Thanh Hà hay thậm chí toàn bộ công xã Hồng Kỳ đã được xem là rất tốt rồi, đối với mọi người khi đó thì không đói bụng đã là hạnh phúc lớn nhất, ngoài kia còn rất nhiều người còn đang ăn bánh bao không nhân đến nỗi phát ngán rồi.
Nhưng Chu Vân Mộng có siêu thị, cô có thương hại ai cũng không thương hại chính mình, cô ăn rất ngon miệng nhưng không hề cảm thấy có lỗi tí nào.
Mấy ngày nay sức ăn của cô giảm đi một chút, cho dù là chị Lâm tinh mắt cũng không nhìn ra cái gì, không giống lần trước vừa ăn ít một chút đã bị phát hiện.
Hiện nay trong khu thực phẩm tươi sống phần lớn những thứ cô ăn thêm là thực phẩm chín, những thứ lạnh như gà xé tay thì cô cho vào lò vi sóng đun nóng.
Còn đồ tươi sống thì cô cũng chỉ ăn tôm trong siêu thị, những thứ khác cũng không dễ làm lắm, dù sao dụng cụ làm bếp chỉ có một cái lò vi sóng.
Những con tôm này có kích thước cực lớn, thịt chắc, mọng nước và béo ngậy.
Rửa sạch một chút rồi cho vào lò vi sóng hâm nóng, tuy không có gia vị nhưng nó cũng đủ tươi và đặc biệt ngon ngọt.
Lúc này ăn xong cái xúc xích nguyên thịt, Chu Vân Mộng đi tới trước quầy thu ngân xem đoạn văn tự thứ hai.
Cô tự hỏi sau khi hoàn thành nội dung vở kịch, siêu thị sẽ mở phân khu nào, quy luật là gì.
Được rồi, thời gian cũng còn nhiều.
Cứ nằm xuống trước đã.