Mặc dù cô vẫn chưa đọc xong, nhưng lòng cô đã bị cuốn vào hơn một nửa.
Trong khi đọc, cô sẽ mỉm cười vì cuộc sống bình dị và hạnh phúc của họ sau khi kết hôn, và cũng sẽ đau lòng vì những nuối tiếc và bỏ lỡ được nữ chính tự thuật.
Câu chuyện diễn ra vào những năm 90 của thế kỷ 20.
Lúc đó, nền kinh tế trong nước bắt đầu hồi sinh, các ngành nghề phát triển rầm rộ, và nữ chính trong tiểu thuyết cũng trở về nước vào thời điểm này, với mong muốn phát huy tài năng của mình ở quê hương và cống hiến cho đất nước.
Vì vậy, tiểu thuyết bắt đầu từ khoảnh khắc nữ chính trở về nước.
Lúc đó, vợ của nam chính đã qua đời, nữ chính sau khi trở về nước đã không còn trẻ, vì vậy khi họ gặp lại nhau sau nhiều năm, họ vẫn còn tình cảm với nhau, cộng thêm sự vun vén của những người xung quanh, họ tự nhiên đến với nhau.
Hai người họ xấp xỉ tuổi nhau, trình độ học vấn ngang nhau, có chung sở thích, nên cuộc sống hôn nhân sau khi kết hôn rất hòa hợp.
Họ hỗ trợ và giúp đỡ sự nghiệp lẫn nhau, cuộc sống chung luôn quan tâm đến nhau, trong mắt người ngoài, họ là một cặp vợ chồng mẫu mực.
Đặc biệt là nam chính, rất có trách nhiệm, sau khi kết hôn, hắn gánh vác phần lớn công việc nhà, không để nữ chính hải vất vả vì việc nhà cửa.
Hơn nữa, hắn còn luôn hỗ trợ sự nghiệp của vợ, giúp nữ chính đạt được nhiều thành tựu trong sự nghiệp.
Có thể nói, nam chính và nữ chính là sự kết hợp của hai người có địa vị ngang nhau, môn đăng hộ đối.
Khác với nguyên chủ, chỉ học hết cấp hai, là một phụ nữ nông thôn, bị cha mẹ ép duyên.
Và cuộc hôn nhân này của họ sẽ là vết nhơ cả đời của nam chính, âm thầm tạo ra nhiều rắc rối cho nam chính và nữ chính.
Nam chính và nữ chính quen nhau từ thời đại học.
Họ là nhóm sinh viên đầu tiên được phục hồi thi đại học, thi đỗ vào hai trường đại học danh tiếng nhất trong nước, Thanh Hoa và Bắc Đại.
Đừng nói là vào thời đại đó, ngay cả sau này, họ cũng có thể được coi là những nhân tài xuất chúng.
Mặc dù vào thời điểm đó, quy định chung cấm tình yêu học đường phát sinh ở các trường đại học, nhưng tình cảm mập mờ giữa các nam nữ thanh niên là điều không thể ngăn cản.
Mà nữ chính còn trẻ, xuất thân từ gia đình khá giả, nên rất ngây thơ, khi đối mặt với nam chính Ôn Trạm Vân - một người học thức uyên thâm, tuấn tú và lịch thiệp - đã dễ dàng nảy sinh tình cảm.
Nữ chính đang trong độ tuổi mới lớn, với khát khao tình yêu mãnh liệt, đã mạnh dạn bày tỏ tình cảm với Ôn Trạm Vân.
Tuy nhiên, dĩ nhiên là hắn đã từ chối vì lý do đã kết hôn.
Vì vậy, mối tình đầu dang dở của nữ chính đã kết thúc một cách vô nghĩa, chưa kịp bắt đầu đã kết thúc.
Lần đầu tiên gặp gỡ giữa nam chính và nữ chính là một mối tình tiếc nuối, một thứ tình cảm đẹp nhưng mong manh, chỉ có nữ chính đơn phương nhớ nhung.
Với lòng tự tôn và kiêu hãnh, cô không cho phép bản thân bị một người đàn ông coi thường, cũng không cho phép bản thân phá hoại hôn nhân của người khác.
Vì vậy, vào năm thứ hai đại học, khi có cơ hội đi du học tập thể chi phí chung, nữ chính đã không chút do dự nộp đơn xin học bổng và giành được suất duy nhất trong chuyên ngành của mình nhờ thành tích xuất sắc.
Mãi đến 10 năm sau, nữ chính mới trở về quê hương.
Cũng chính trong lần trở về này, nữ chính lại gặp lại Ôn Trạm Vân.
Lúc này, cô mới nhận ra rằng người đàn ông này đã để lại dấu ấn quá sâu đậm trong lòng cô, đến nỗi khi gặp lại hắn sau nhiều năm, đối diện với người đàn ông trưởng thành và chín chắn hơn, trái tim cô lại một lần nữa rung động vì hắn.
Nhưng lần này, nữ chính cuối cùng đã toại nguyện.
Lúc đó, vợ của nam chính đã qua đời, giải quyết được vấn đề lớn nhất giữa họ.
Tuy nhiên, giữa họ luôn có một chút nuối tiếc.
Tiếc nuối vì gặp gỡ khi đã quá muộn, hắn đã trở thành chồng người khác; tiếc nuối vì hai người yêu nhau mà lỡ hẹn, mười năm trôi qua; tiếc nuối vì không thể cùng hắn trải qua quãng đời còn lại, quãng đời còn lại của hắn đã có người khác.