Sau khi bài hát kết thúc, Tống Ly tranh hỏi: "Thế nào ? Nghe có hay không?""Không dễ nghe……"[ Đổi xưng hô sau khi hơi thân của Tống Ly vs Thẩm Tri Huyên : tôi- anh / hắnTrước kia xưng : ta – ngươi ]Tống Ly mới không tin vào lời nói nhảm nhí của hắn, do uống nhiều rượu cô thao thao bất tuyệt nói, "Thực ra, tôi từng khá nhút nhát, sau đó gia nhập một công ty họ liền xây dựng nữ nhân nhà giàu cho tôi.
Thời gian mới đầu cả đêm nghủ không yên, khi đó tôi nghe bài hát này để an tâm lại tinh thần.
"Thẩm Tri Huyên nghe không hiểu nhiều, hắn luôn cảm thấy mạch não của cô gái này so với người bình thường thật khó lý giải.
Hắn hỏi, “Tại sao muốn nghe hát để dễ ngủ?”Tống Ly cười cười, cũng mặc kệ xe xóc nảy, duỗi hai cánh tay hô to: " Bởi vì tôi muốn phát tài a! Tôi thông minh xinh đẹp như vậy, về sau khẳng định sẽ thành công, da mặt này còn ko thể dùng kiếm cơm ăn sao? Mẹ à, con về sau nhất định sẽ trở nên giàu có! "Xe đã tới thôn, nghe thấy thanh âm Tống Ly vài tiếng chó sủa vang lên, Thẩm Tri Huyên nhếch lên khóe miệng ghét bỏ nói: "Cô ngồi xuống đi? Một hồi quăng ngã tôi cũng mặc kệ.
’’Tống Ly nghe Thẩm Tri Huyên nói xong, lập tức ngồi xuống, nắm chặt lấy quần áo của hắn, ngập ngừng hỏi: "Tôi đã hát cho anh nghe rồi, lộ phí kia có thể miễn không ?"Thẩm Tri Huyên đáp trả dứt khoát: : “Không được, cô bỏ cái tay ra, đã nói chia đôi đừng có mà đổi ý.
”Tống Ly sắc mặt nháy mắt rớt xuống, khóe miệng treo lên, "Tôi thấy anh tính toán chi li như vậy tương lai không lấy được vợ đau.
"Khi về đến nhà an toàn, Tống Ly bị gió thổi tứ tung, gần như tỉnh táo không ít.
Thật ra cô cũng khá may mắn, lúc cô quay lại thì trời tối đen như mực, lại đi rừng núi hoang vu, kì thật cô sợ Thẩm Tri Huyên đem mình bán lấy tiền.
Cho nên trên đường vẫn luôn lo lắng đề phòng, hát cho hắn nghe, để hắn không có thời gian dư thừa nghĩ ý tưởng kia.
.