Edit: nguyena"Anh là Thẩm Tri Huyên ? Tôi vừa mới nói chuyện với dì Thục Mân , hai người tính làm gì tiếp theo?"Ngay khi cô Trương vừa mở miệng, nhiều giáo viên trong văn phòng nhìn ra cửa với ánh mắt phức tạp.
Thẩm Tri Huyên không quan tâm mấy, thô lỗ xoa đầu Thẩm Thiết Trụ sau lưng anh hai lần, ấn tay vào vai hắn đưa về phía chỗ ngồi bên cạnh bàn làm việc.
Tống Ly phát hiện, người này ngũ quan hình dáng thế nhưng ngoài ý muốn đoan chính đẹp trai, chính là toàn thân đều tản ra loại khí chất mạnh mẽ.
Anh giương đôi mắt đen láy, híp lại liếc nhìn Tống Ly , sau đó nắm lấy cánh tay của Thiết Trụ, nhìn trái nhìn phải, giọng nói rất nhẹ.
"Cánh tay đã bị thương thành thế này, đi bệnh viện cũng tốn rất nhiều tiền, chưa kể giai đoạn sau sẽ mua thuốc hay gì đó.
"Tống Ly mơ hồ cảm nhận điều không tốt, ngập ngừng hỏi: "Anh muốn bao nhiêu?"Thẩm Tri Huyên đút tay vào túi , từ trên cao nhìn xuống cô , “năm mươi đồng, không tính quá phận đi?”“Năm mươi?” Triệu Thục Mân trợn to mắt, vẻ mặt không tin.
Đối với Tống Ly , năm mươi đồng tất nhiên không là gì cả.
Nhưng Tống Ly biết rằng vào những năm 1980, này chính là một tháng lương của một công nhân bình thường.
"Ngươi đây là định đi căn cướp sao? Chỉ cần mười đồng, đủ để các người lo tiền thuốc men.
"Tống Ly cảm thấy có chút buồn cười, bọn họ hẳn là biết sẽ được bồi thường , nhưng chính hắn dương công phu sư tử ngoạm, nằm viện mà cần nhiều tiền như vậy ư.
“Vậy tôi đành đi báo cảnh sát.
” Thẩm Tri Huyên nhẹ nhàng nói, ánh mắt bình tĩnh, “Vốn tưởng tự bàn bạc giải quyết chuyện riêng với nhau thôi, cô Trương , nếu đối phương không chịu phối hợp, chúng tôi đây cũng không ngại phiền toái đâu.
”"Chính chúng tôi mới là người nên báo cảnh sát! Ngươi dọa sai người rồi, tôi chưa bao giờ để mình chịu bị thiệt đâu.
"làm quen xưng hô giữa hai mẹ con :Tống Ly nói với Triệu Thục Mân: tôi - cô.
Triệu Thục Mân nói với Tống Ly: ta- ngươi / nàng.
Truyện [Thập Niên 80: Xuyên Về Làm Con Nuôi Của Mẹ Ruột] được đăng tải tại .
Độc giả đọc tại đây để xem được đầy đủ trọn bộ nha.
.