Đôi mắt xinh đẹp của cô có chút đỏ hoe, cô khóc sao? Vì cái gì ? Ai có thể làm cho người tính khí cứng đầu như Tống Ly khóc chứ?Thu hồi tầm mắt, Thẩm Tri Huyên ngồi bên cạnh Tống Ly, giọng điệu rất nhẹ, "Bên mẹ đẻ nhà tôi, gọi là chú đi.
"Tống Ly khá kinh ngạc: "Cho nên các người thật sự có quan hệ huyết thống? Vậy tại sao Tống Kiều Kiều kia vẫn thích ngươi?"Vậy thì hắn cùng cô cũng có quan hệ huyết thống sao? Thảo nào nhìn thấy Thẩm Tri Huyên liền khó chịu, hóa ra hắn cũng là người nhà họ Tống.
"Không có ! " Thẩm Tri Huyên hai mắt nhàn nhạt, thản nhiên nói, "Mẹ tôi đã chết lâu rồi, hơn nữa chú tôi không phải em trai ruột của bà ấy.
"Tống Ly á một tiếng, ánh mắt rơi ra ngoài cửa sổ, chiếc xe màu đen nghênh ngang phóng đi, Tống Thừa Trạch thật sự cùng Tống Viễn và Tống Kiều Kiều rời đi.
Cô rũ mắt đáp xuống khăn lông, thanh âm rầu rĩ: "Anh trực tiếp đi lên là được rồi tại sao còn bắt tôi diễn vai bạn gái chứ?"Thẩm Tri Huyên đại khái ý cô, liếc xéo cô một cái, giọng điệu có chút lười biếng, "Cô cho rằng tôi thích cô cho nên mới làm điều thừa?"Đột nhiên bị nói trần trụi như vậy? Tống Ly đỏ mặt, có chút xấu hổ mà tức giận nói: "Mới không phải, anh nói cái gì đâu!"Thẩm Tri Huyên không quan tâm, nhẹ nhàng nói: "Cho dù tôi có đi ngủ đi chăng nữa thì họ cũng không rời đi đâu, trong nhà có người tới liền khác nhau, lão Tống kia quý nhất thể diện , sẽ tự biết tránh đi.
"Tống Ly mím môi không nói, thấy Thẩm Tri Huyên lười biếng nhìn trần nhà không muốn nói chuyện, cô chủ động tìm đề tài để phá tan sự ngượng ngùng này.
"Sao mấy ngày nay không thấy Lâm Mặc Bình?"Nghe thấy cái tên này, Thẩm Tri Huyên nhàn nhạt liếc nhìn cô, trong giọng nói có chút âm dương quái khí.
“Làm sao vậy? Mấy ngày không thấy liền như vậy nhớ hắn như vậy ? Hai người mới gặp nhau vài lần liền tình chàng ý thiếp?"Thực ra, Tống Ly không có hứng thú với Lâm Mặc Bình lắm, mà cô chỉ muốn tranh luận với Thẩm Tri Huyên, “ Anh thì biết cái gì? Tôi cảm thấy tôi cùng Lâm Mặc Bình chính là duyên phận trời cho, chúng tôi chính là trai tài gái sắc duyên trời tác hợp.
”Thẩm Tri Huyên cười nhạo một tiếng, đáy mắt hiện qua một tia lạnh lẽo, không hiểu sao lại buột miệng nói: "Nhà người kia có bạn gái, đừng có mỗi ngày mơ tưởng hão huyền, chi bằng tự mình kiếm nhiều tiền đổi cái chậu hoa khác đi.
"Chậu hoa xác thật rách tung toé, còn chiếc áo khoác lộng lẫy của Tống Ly thì phủ đầy bụi.
Cô ấy thở dài lẩm bẩm: “Thế mà có bạn gái rồi, quá đáng tiếc ”.
Lâm Mặc Bình lớn lên đẹp trai, con nhà giàu có, phong nhã, vừa vặn đáp ứng tiêu chuẩn thẩm mỹ của Tống Ly.
Vốn dĩ cô cho rằng nếu hắn không có bạn gái thì cô sẽ chủ động, hai người khả năng có tiến triển.
Nếu hắn có bạn gái, thôi quên đi, dù sao trong thiên hạ kẻ có tiền còn rất nhiềuThẩm Tri Huyên nhìn vẻ mặt tiếc hận của cô, sắc mặt trầm xuống, “Nếu không chờ hắn chia tay tôi lại giúp cô một chút ?”Truyện đang edit , đăng tiếp sau 10/7truyện [Thập Niên 80: Xuyên Về Làm Con Nuôi Của Mẹ Ruột] đăng duy nhất tại web .
Các bạn đọc tại truyện web để tránh tình trạng mất chương , thiếu chữ nha.
.