Ngữ khí nhẹ nhàng, không có một chút dư thừa cảm xúc, Tống Ly lại từ trong đó bắt được một cái trọng điểm.
"Cô nói gia đình kẻ lừa đảo sống ở bên cạnh?"Triệu Thục Mân suy nghĩ một chút: "Quên đi, nói chính xác thì anh trai của con nhện hôi là Thẩm Tri Huyên.
Nghe nói anh ta học giỏi, hai năm trước là quán quân của tỉnh.
Nhưng anh ta đã chuyển đến đây vào năm ngoái ,tôi cũng chưa nói chuyện với anh ta lần nào.
"Có lẽ do cô đứng trên cao góc nhìn rộng hơn nên Tống Ly đã nhìn thấy bức thư tình nhỏ màu hồng trên bàn có vẽ một trái tim lớn, Triệu Thục Mân đang viết và vẽ lên bức thư tình.
"Cô đang viết bức thư tình à? Gửi cho Tống học trưởng sao?"Thình lình bị hỏi bất ngờ, Triệu Thục Mân mặt ửng hồng, giọng điệu khá bực tức.
“Đương nhiên không phải a! Ta đối Tống Viễn không có cái ý nghĩ đó, ngươi đừng nói bậy.
”"Vậy cô đang viết thư tình cho ai?"Đa số con gái thời đại này đều là da mặt mỏng, dù có thầm thích cũng không dám bày tỏ, Tống Ly cũng không vạch trần nàng.
Dù sao Tống Viễn sớm muộn cũng sẽ trở thành lão ba của cô, chuyện này không cần phải vội, sau này mẹ cô nhất định sẽ có cách.
Triệu Thục Mân do dự một lát, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp, từ cặp sách rút ra một xấp vở để ở trên bàn, “Ta chính là dựa vào cái này kiếm tiền a, làm hộ bài tập cho người khác, cũng coi như rèn luyên, tuy rằng tiền rất ít nhưng số lượng nhiều, một tháng có thể kiếm không ít tiền đâu.
”Tống Ly cuối cùng cũng hiểu vì sao mẹ cô không thể học giỏi, mỗi ngày đều dành hết thời gian để kiếm tiền, vậy làm gì còn sức để tập trung vào việc học.
Gia đình người kia có tiền như thế mà còn muốn hố bọn họ, rõ ràng là cố ý xem mình bị xấu mặt đây mà.
Tiếng đập xoong nồi từ nhà bên cạnh vẫn vọng tới, Tống Ly hôm nay bị cho ngậm bồ hòn* vốn là trong lòng khó chịu sẵn, này lại thấy mẹ cô vì một phân hai phân này tích cóp chi li, lửa giận mới giảm xuống hỏa bây giờ đã bùng cháy lên.
*Chỉ sự nhẫn nhịn chịu đựng.