Thập Niên 90 Bí Quết Vàng Khi Giao Dịch Hệ


Bà nội mỉm cười nhìn cô: - Vậy là vui rồi à? Diệp Bội liền gật đầu: - Vâng.


Sau đó cô nói tiếp: - Bà nội ơi, con nghĩ con là người có khả năng kinh doanh, sau này có khi sẽ kiếm được nhiều tiền từ buôn bán.


Con hứa với bà, khi đó nhất định sẽ đón bà lên thành phố hưởng phúc.


Trước đây, cô chắc chắn không dám nói như vậy, nhưng bây giờ cô đã có hệ thống giao dịch thực tế, nên cô tự tin hơn nhiều.


Cô nghĩ rằng hệ thống này có thể mang lại nhiều lợi ích lớn trong tương lai.


Bà nội nghe cô nói liền cười thêm lần nữa: - Bà tin con.


Ngôi làng chỉ cách huyện thành khoảng một giờ đi bộ, nhưng nếu đi xe thì sẽ nhanh hơn nhiều.


Hiện tại, xe đạp không còn hiếm như những năm trước.


Bà nội không muốn Diệp Bội phải đi bộ, nên mượn chiếc xe đạp nữ của hàng xóm bên cạnh để cô có thể đạp xe đến huyện thành.


Diệp Bội vốn đã biết đi xe đạp, nên cô không cần phải tập quen, chỉ việc leo lên xe và hướng thẳng đến huyện thành.


Dọc đường đi, cô không gặp ai, nhưng màn hình trước mắt cô sáng lên, và thông tin bắt đầu xuất hiện khi cô tiến gần huyện thành.



Càng gần đến nơi, thông tin trên màn hình càng nhiều.


Tuy nhiên, điều này cũng không hẳn là tốt.


Diệp Bội đau đầu nhìn vào màn hình với lượng thông tin khổng lồ trước mắt.


Cô nghĩ rằng ít thông tin đôi khi cũng có lợi, ít nhất thì có thể dễ dàng nhìn thấy tất cả thông tin liên quan, không như bây giờ, cô phải lọc qua rất nhiều thông tin để tìm ra thứ mình có thể sử dụng.


Cô làm mới màn hình một lần nữa, và nó hiện ra vị trí của chợ bán thức ăn gần đó.


Giá trung bình của trứng gà: 2 xu/quả.


Điều này có nghĩa là giá bán trứng gà ở chợ trung bình là 2 xu.


Diệp Bội xoay đầu xe, theo hướng màn hình chỉ dẫn, đi thẳng đến chợ bán thức ăn.


Không bao lâu sau, cô đã đến được chợ bán thức ăn nhộn nhịp.


Cô tìm một chỗ trống ngay trước cổng chợ, dừng xe đạp, lấy giỏ tre nhỏ trên xe xuống.



Cô gỡ lớp cỏ khô phủ trên giỏ, bày trứng gà ra trên mặt đất và chờ khách đến.


May mắn thay, dù ở thời này, trứng gà vẫn là nguồn dinh dưỡng quan trọng với nhiều người.


Chẳng bao lâu, có người tiến đến hỏi.


- Trứng gà này bao nhiêu tiền? - Hai xu một quả, - Diệp Bội đáp, rồi nói thêm, - Trứng đều tươi mới, tôi đã chọn những quả lớn.


- Ở đây không có nhiều lắm nhỉ, tôi lấy hết, ba đồng được không? - Một người phụ nữ cúi xuống chọn lựa trong giỏ, nhưng có vẻ không hài lòng với quả nào.


Diệp Bội cũng không vui.


Bà nội đã mua mười ba quả trứng từ dì Triệu với giá hai đồng, rồi lấy thêm từ tủ để đủ hai mươi quả.


Nếu bán với giá hai xu một quả, cô có thể thu về bốn đồng, nhưng bây giờ lại bị ép giá xuống mất một đồng.


- Không được, - Diệp Bội nói thẳng.


- Làm ăn mà như vậy à? - Người phụ nữ tỏ vẻ không hài lòng.


- Trứng gà nhà tôi, - Diệp Bội nói chắc nịch, - Hai xu một quả, không bớt được, nếu không thì tôi đi chuyến này uổng công rồi.


- Thật là trứng gà nhà cô à? - Người phụ nữ buông quả trứng trong tay, cố tình làm nhẹ, không dùng quá nhiều sức.


Diệp Bội chớp mắt, nhìn vào màn hình nổi lên bên cạnh người phụ nữ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận