Thập Niên 90 Hỏi Thật Ăn Dưa Hay Phá Án


Cô biết từ ký ức của nguyên chủ, anh trai và em trai rất tốt với nguyên chủ.

Cô từ trước đến nay luôn độc lập, giờ chỉ lo mình liên lụy đến người nhà.

Em trai đang học lớp 12, là thời điểm quan trọng nhất, ngày mai đi học, bạn bè sẽ nói gì về cậu ấy?!
Quán ăn của anh trai mới mở không lâu, anh ấy rất chăm chỉ, dậy sớm thức khuya, nấu ăn rất tâm huyết, bởi vì cô mà bị bôi nhọ thành thế này, cô thật sự rất áy náy.

“Anh, em… em phải trở lại cục cảnh sát!”
Dung Y không thể trốn tránh nữa, cô có năng lực, nên phải sử dụng!


Lữ Duy cầm chìa khóa xe, phấn khởi chạy ra khỏi cục cảnh sát.

Cậu ta phải đi làm nóng xe trước, thời tiết này lạnh quá, dễ tắt máy.

Mặc dù đã thẩm vấn một nghi phạm kỳ lạ, biết được một tin xấu rất lớn, nhưng may mắn là có thể theo Thương đại đến hiện trường, xem anh ấy phân tích tại chỗ!
Đây gọi là thất bại trong tình trường, thành công trong sự nghiệp!
Hơn nữa, đây cũng là một cơ hội tuyệt vời để nâng cao bản thân, có thể học hỏi được rất nhiều điều từ Thương đại! Đây cũng là cơ hội mà cậu ta hằng mong ước!
Điều tốt này đã làm giảm bớt cảm giác thất tình của cậu ta, vốn dĩ để không lộ ra sự khác thường trước mặt Tô An Vận, cậu ta vẫn luôn miễn cưỡng cười vui vẻ.

Đầu óc cậu ta không thể kiểm soát được việc không suy nghĩ lung tung, nhìn cái gì cũng thấy như trái tim tan vỡ.


Bây giờ có việc phải bận rộn, cũng không có thời gian để buồn bã nữa, chỉ cần không nhìn thấy người hoặc việc liên quan, thì có thể dễ dàng vượt qua nỗi đau thất tình!
Lữ Duy đút tay vào túi, tích cực ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, cậu ta còn một công việc vĩ đại, cậu ta là công bộc của nhân dân! Phải vì nhân dân phục vụ! Phải bắt tội phạm và phá án một cách đẹp trai như Thương đại! Cố lên!
*Công bộc của dân hay đầy tớ của dân là một triết lý lãnh đạo trong đó trách nhiệm và nghĩa vụ của người lãnh đạo, hoặc mở rộng là của cán bộ, công chức, viên chức nhà nước, là phụng sự.

“Này! Cảnh sát!” Dung Y vừa xuống xe, đã thấy viên cảnh sát quen thuộc, vui vẻ chào hỏi, vốn dĩ còn lo lắng không gặp được cảnh sát phụ trách vụ án này.

Nhìn thấy khuôn mặt tươi trẻ và hoạt bát của Dung Y, nụ cười khó khăn của Lữ Duy cứng đờ trên mặt, lần đầu tiên nghe thấy người mình thầm yêu có bạn trai, cảm giác đó lại trỗi dậy nhắc nhở cậu ta là một thằng hề.

Cậu ta thậm chí còn nghe thấy tiếng trái tim mình tan vỡ.

Lữ Duy cúi đầu, lặng lẽ thu chân lại, sau đó nhanh chóng quay người chạy vào bên trong.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận