Thập Niên 90 Hỏi Thật Ăn Dưa Hay Phá Án


Cô đưa micro về phía Lý Quế Anh.

Lý Quế Anh mở to mắt, dường như không thể tin được, quay đầu nhìn con bò, rồi lại nhìn Dung Y.

Giọng của Dung Y không lớn, nhưng mọi người xung quanh đều nghe thấy, mặt ai cũng tỏ vẻ mất hứng.

“Nói bậy nói bạ, tôi thật hối hận vì đã trả tiền, tất cả đều là lừa đảo phải không!”
“Đúng vậy, con bò… ôi, không thể nào, để tôi vào xem thử.


Nhà khoa học đột nhiên nói: “Tôi biết rồi! Con bò là người giả dạng! Vì vậy nữ phóng viên này nói muốn mổ bò! Chúng ta vào làm thịt thử xem!”
Hắn nói xong cười một tiếng với Dung Y, liếc mắt đưa tình, như muốn nói tôi đứng về phía cô, nhớ tôi nhé!

Dung Y cay mắt, quay đi chỗ khác, cô: [ Tiểu Thất, cậu đừng lừa người nữa, làm sao có thể…]
Lý Quế Anh thấy mọi người muốn vào chuồng bò, vội nói ôm lấy Dung Y: “Thì ra là vậy! Thì ra là vậy! Tôi còn tưởng là có quỷ nháo! Làm tôi không dám ngủ! Thôi nào, mọi người giải tán đi!”
Dung Y mặt đầy hoang mang, hả? Bà nội Quế Anh sao lại tin rồi? Cái gì với cái gì cơ?
Tiểu Thất vội vàng nói: [ Cô hãy bảo họ hỏi cô, tại sao con bò lại cắn dây thừng! Tôi thật sự không lừa cô, cô chắc chắn sẽ trả lời được! ]
Mọi người muốn vào mổ bò, Lý Quế Anh và trưởng thôn đều muốn ngăn cản: “Con bò này là tài sản chung trong thôn, không được làm thịt, không được làm thịt!”
Cảnh tượng bắt đầu hỗn loạn, thấy bà nội Lý Quế Anh lo lắng đến mức sắp khóc, Dung Y vội vàng nháy mắt ra hiệu cho Hạ Hưng Đông.

Hạ Hưng Đông nhìn chằm chằm vào máy quay, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi hiện trường, làn da màu lúa mạch gần như hoà làm một với đêm tối, bình tĩnh và tỉnh táo.

Dung Y chỉ có thể làm khẩu hình: Hỏi tôi!
Hạ Hưng Đông với khuôn mặt cương nghị lộ vẻ khó hiểu: “Hỏi cô cái gì?”
Dung Y nói: “Hỏi tôi tại sao con bò lại cắn dây thừng! Xin hỏi ngài có nghĩ đàn ông cơ bắp mặc đồ lót da báo màu hồng là thời thượng không?"

“! !.

?”
Hạ Hưng Đông nháy mắt dựng đứng hết cả lông tơ, không kiểm soát được mà làm một động tác co cơ hậu môn.

Một khi co cơ hậu môn, chiếc quần lót tam giác da báo màu hồng trong chiếc quần âu màu đen của anh ta càng ôm sát lấy cặp mông săn chắc màu mật ong của anh ta, ôm đến hoàn mỹ.

Anh ta căng thẳng đến mức, trong cái lạnh của mùa đông, trên trán đã xuất hiện một giọt mồ hôi.

Hai người im lặng nhìn nhau, khoảnh khắc này như kéo dài ra, Dung Y lo lắng chờ đợi Hạ Hưng Đông hỏi, thì trong đầu Hạ Hưng Đông nổi trận cuồng phong.

Anh ta cố gắng bình tĩnh nói: "Khi làm việc xin đừng nói chuyện cá nhân.


“?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận